Nói đến KCYD ai cũng thấy có hay, có phi thường, nhiều bệnh nan y đã được chữa khỏi. Nhưng để chữa khỏi một bệnh nào đó,thì phải có thầy chữa hẳn hoi. không phải ai cũng thành thầy cả. Vì vậy chúng ta phải nghiêm túc học hỏi, nghiên cứu thật kỹ về thủ thuật chữa bệnh, không nên thấy Thầy chữa khỏi nhiều bệnh mà ta lầm tưởng ta cũng giỏi như Thầy, chúng ta đâu biết rằng để được như ngày hôm nay, Thầy Ngọc đã trải qua nhiều nghiên cứu, học hỏi ... Nên chúng ta cần phải xác định cho rõ hoàn cảnh, trình độ của mỗi chúng ta. Tôi thấy phương pháp của Thầy rất hay, bởi nó đã phản ánh đúng sự cần thiết của môn KCYD cho mọi tầng lớp nhân dân, bởi ai ai cũng tự mình kiểm soát được sức khỏe của mình...Theo như Thầy đã viết : [b]Đối với đông y, cho dù bệnh phát hiện muộn màng, nhưng vẫn không có gì đáng ngại, may mắn là đông y không hù dọa bệnh nhân bằng cái tên dễ sợ làm chết người là bệnh cancer, và đông y không cần chữa theo cách hóa trị liệu hay phóng xạ trị liệu, vì sau đó vẫn còn những biến chứng ngấm ngầm làm bệnh tăng lên do các kinh mạch tuần hoàn khí huyết bị tắc mà tây y chưa phát hiện được.
Cổ nhân đơn giản hóa các bệnh tật, chỉ cho rằng hễ ăn được ngủ được là tiên, không ăn không ngủ mất tiền thêm lo. Thực tế đối với các thầy thuốc đông y, chữa bệnh là điều chỉnh lại sự tuần hoàn của khí huyết kinh mạch, nên chỉ cần hỏi bệnh nhân những điều sau đây để tìm phương pháp điều chỉnh cho có kết qủa nhanh nhất theo kinh nghiệm chuyên môn của thầy :
1-Ăn được không ? Nếu ăn không được, không muốn ăn, ăn không tiêu, ói mửa… thầy thuốc sẽ điều chỉnh cho ăn uống ngon, tiêu hóa tốt.
2-Ngủ được không ? Không ngủ được do nhiều nguyên nhân, sẽ tìm ra nguyên nhân để điều chỉnh cho ngủ được.
3-Có tiêu tiểu được không ? Nếu không thầy thuốc sẽ điều chỉnh cho tiêu tiểu dễ dàng.
4-Có đau ở đâu không ? Nếu có đau sẽ điều chỉnh cho hết đau.
Nếu dựa theo 4 tiêu chuẩn này áp dụng vào mọi bệnh tật, dù bệnh thông thường hay bệnh ung thư cũng vậy. Bệnh nhân phải tự hỏi để đánh giá tình trạng bệnh của mình :
Thí dụ :
1-Ăn vẫn ngon, tiêu hóa tốt là không bệnh, còn ăn không được do lo lắng là tự mình bị hù dọa sinh lo sợ là tâm thần không vững, bệnh thuộc tinh thần chứ không phải thể xác…
2-Ngủ được là cơ thể không bệnh, không ngủ được do lo lắng là tại tự mình làm bệnh nặng thêm, ngủ không được do đau là tại thân bệnh, thầy thuốc sẽ tìm nguyên nhân để chữa cho hết đau sẽ ngủ được, chứ không phải chỉ dùng thuốc ngủ làm liệt thần kinh bắt nó ngủ li bì như chết, tỉnh dậy cái đau vẫn chưa được chữa sẽ càng làm mất ngủ và liều thuốc ngủ tăng dần đi đến suy nhược thần kinh.
3-Tiểu tiện vẫn tốt là thận không bệnh, tiểu tiện không tốt do ảnh hưởng của bướu làm ra, khi bón, khi tiêu chảy, khi ra huyết, lúc đó mới gọi là bệnh.
4-Có đau chỗ nào không, nếu không đau chỗ nào là không bệnh, mặc dù tây y nói có bướu, thì bướu đó là bướu lành như khối u mỡ, hay nước. Còn nếu đau cũng có sự khác biệt, chỉ đau một chỗ khi nhấn tay vào đau nhiều hơn, là khối u đã mọc rễ do những sợi thần kinh dẫn máu bị tắc, sưng, thiếu máu lưu thông qua đó, hoặc nơi đó thiếu oxy đến làm chết tế bào sinh thối mục tạo huyết bầm, có mủ…đông y cần phải trục xuất những khối huyết bầm ấy ra khỏi cơ thể sẽ hết đau.
Nếu vẫn ăn được, ngủ được, tiểu tiện được, không có chỗ nào đau, là không có bệnh, thì uống thuốc chữa bệnh chỉ làm xáo trộn cơ thể sẽ có phản ứng phụ sinh ra bệnhkhác.
Đức Chúa nói: Tâm bình thế giới bình. Đức Phật nói : Vạn pháp do tâm sinh. Vạn pháp do tâm diệt.
Áp dụng câu này vào bệnh tật, các bệnh dù có, nhưng tâm vẫn bình thản, không lo lắng hốt hoảng bệnh sẽ tự điều chỉnh từ bệnh đến khỏi bệnh một cách dễ dàng.
Cách chữa bệnh có kết qủa nhanh là điều chỉnh Tinh-Khí -Thần bằng hơi thở khí công, các bướu đều tiêu, các bệnh đều khỏi. Điều quan trọng khi tập luyện khí công không phải chỉ dùng cho giai đoạn chữa bệnh, mục đích chính của việc tập luyện khí công là giúp lưu thông khí huyết được điều hòa để không bao giờ bị bệnh, nên phải duy trì tập luyện hàng ngày để khỏi phải dùng đến thuốc.