Đại dịch coronavirus

Đại dịch coronavirus

Gửi bàigửi bởi admin » Thứ 6 Tháng 3 06, 2020 4:38 pm

Thầy - Đức Ngôi Hai Giáo Chủ
Ngọ thời 11-02 ÂL Canh Tý (04-03-2020)
Đạo Tràng CMBG, 48 Hoa Sứ PN.

ĐÀN CHIẾU MINH BIỆT GIÁO
Chủ Đề: ĐẠO PHÁP ĐỂ QUI NGUYÊN

THI

Bạch Thầy Giáo Chủ Đức Ngôi Hai,
Bạch Hạc thừa vâng trước Điện Đài;
Đồng Tử cung nghinh Thầy giáng thế,
Ngự trần chuyển hóa Đạo hoằng khai.
Hồi chuông kỉnh lễ Đức Ngôi Hai,
Tiểu Thánh thừa vâng đến Điện Đài;
Bạch Hạc nương mây theo gót ngọc,
Tôn sư Thầy xuống cõi trần ai.

Triều thăng.

THI

Ngôi Thầy sắc lịnh mở đàn Tiên,
Hai nẻo tường phân Pháp Chánh Truyền;
Giáo hóa quần sanh tu giải thoát,
Chủ đề: Đạo Pháp Để Qui Nguyên.

Tôn sư mừng các con!

Ngày nay con thỉnh Đức Ngôi Hai,
Giáng điển truyền ban Đạo Pháp khai;
Thế sự huyên thuyên đời hiển lộng,
Con ơi Đạo Pháp chẳng chau mày!


THI BÀI

Người đạt pháp trường sanh bất tử,
Đạo luyện thành con cứ vững tâm;
Bồ Đề hạt báu nhiều năm,
Âm Dương Xá Lợi thiện tâm đủ đầy.
Thầy là Đức Ngôi Hai Giáo Chủ,
Ngô Minh Chiêu Thượng Phụ giáng lâm;
Thấy con Tâm Đạo âm thầm,
Thấy đời chuyển biến mà tâm não phiền.
Con đức tin giữ yên trong dạ,
Vì Cơ Thiên nay đã biến hình;
Sự đời nhìn thấy hoảng kinh,
Mất còn còn mất chúng sinh buổi này.
Đời văn minh chau mày héo mặt,
Đạo cao siêu lòng chắc không yên;
Con ơi đừng có buồn phiền!
Đó là định luật thiên nhiên của Trời.
Bởi nhân loại kiếp người quá khổ,
Không còn tin ở chỗ huyền vi;
Văn minh vật chất làm chi?
Thời kỳ loạn lạc cảnh bi lệ sầu!
Sự sanh sống ở đâu cũng có,
Giống Lạc Hồng máu đỏ tràn sa;
Bởi vì tâm bị quỉ ma,
Làm cho nhân loại cách xa Phật Trời.
Con tu tỉnh sáng ngời huệ trí,
Phải đem lòng suy nghĩ trước sau;
Điển Thiên Thầy ngự giáng vào,
Có trong Tam Giáo pháp cao vận hành.
Đời không có tranh giành quyền lợi,
Đạo gìn câu nhân ngỡi hành tròn;
Trước là Đạo Pháp lo toan,
Luyện tu cho đắc Nhã Thoàn Như Lai.
Thân Tứ Đại ngày mai phải rã,

3

Kiếp đời này không quá trăm năm;
Các con hãy nghĩ âm thầm,
Sống đây giả tạm đi nằm không an.
Đời phải lụy, lòng mang nỗi khổ,
Đạo Thầy trong phổ độ nhân loài;
Xem gương Minh Kính con soi,
Đúng sai sai đúng xem coi rõ ràng.
Con đừng có hoang mang thời cuộc,
Bịnh trầm kha đắng thuốc sẽ lành;
Con ơi tu biết chữ Hành!
Hành xong đắc đạo con thành Phật Tiên.
Dầu nghiệp lực tiền khiên oan trái,
Cuộc đời này con phải bỏ buông;
Danh quyền lợi lộc con tường,
Dầu cho quan lớn chung đường tử sanh.
Thầy tại thế vang danh bốn biển,
Cũng làm quan nức tiếng đó đây;
Cuộc đời có được nhiều ngày,
Hay là trăm tuổi phủi tay không còn.
Tu Đạo Pháp mới tròn mới đắc,
Nay Thầy dìu Thầy dắt các con;
Đường tu phải ráng hành tròn,
Khảo thi phải chịu chiều lòn mà tu.
Tu Thầy dạy công phu Đạo Pháp,
Luyện cho thành giải thoát về ngôi;
Chữ Tâm chữ Ý trau giồi,
Thời kỳ sanh chúng trên đời khổ đau.
Tuy sang cả được giàu danh vọng,
Nhưng nghĩ mình sự sống bao lâu?
Con ơi Đạo Pháp siêu mầu!
Trau giồi luyện đúng về chầu Phật Tiên.

Xác Tứ Đại mấy niên thì hết?
Sống tất nhiên cõi chết kề bên;
Khuyên con vững dạ chí bền,
Dầu cho loạn lạc đừng quên Pháp Mầu.

4

Pháp Môn luyện tóm thâu nhựt nguyệt,
Pháp con hành chí quyết cao minh;
Pháp Nguyên vớt cả toàn linh,
Pháp Nguyên đắc Đạo, Ngọc Kinh chầu Thầy.
Nay con nguyện giờ đây con hỏi,
Cảnh trần gian con khỏi tử sanh?
Con ơi trăm tuổi đã đành!
Còn điều sanh tử thiện lành ngày nay.
Ai qua được Tam Tai nạn khổ?
Ai qua hồi đau khổ trần gian?
Con ơi giống Việt da vàng!
Còn bao nhiêu lúc gian nan khổ sầu?
Thầy ngự xuống Địa Cầu xoay chuyển,
Thương con trần tâm thiện cầu xin;
Thầy đây hiện thế huyền linh,
Vì con Đạo Pháp lòng tin trau giồi.
Ai cũng đi cũng ngồi cũng đứng,
Ai cũng thân bệnh chứng nọ này;
Muốn cho thành Phật từ đây,
Thì tâm phải vững nghe Thầy ráng tu.
Đời tuy loạn mặc dầu sự thế,
Con biết tu Thầy bế Thầy dìu;
Cuộc trần đâu phải bao nhiêu?
Lúc bằng lúc trở lúc tiêu lúc còn.
Luật Vô Thường hỡi con có tính?
Con muốn cầu nghe lịnh Thầy ban;
Con tu ở cõi trần gian,
Làm sao thoát khỏi tai nàn Thầy ơi!
Tu giải thoát về ngôi vị quả,
Tu không còn vay trả nghiệp thân;
Khi con khai khiếu xuất thần,
Khi con luyện pháp Kim Thân đắc thành.
Học đi con cho rành sau trước,
Căn bịnh trần thiện phước độ cho;
Thân này con chớ đắn đo,

5

Cái thân do mẹ cha cho mình nhờ.
Thầy dạy lý vần thơ con hiểu,
Tấm thân là tiêu biểu thế gian;
Kẻ minh thì được làm quan,
Người tài thì được huy hoàng công danh.
Con là kiếp chúng sanh nhân loại,
Cũng như Thầy học hỏi ngày xưa;
Làm quan chức lớn sớm trưa,
Lo cho nhân loại, gió mưa không màng.
Biết được tu mới an mới định,
Biết Pháp Nguyên điều chỉnh xác thân;
Ngày nay khai khiếu xuất thần,
Điển linh Thầy chiếu ân cần dạy con.
Đời bỏ hết không còn chi cả,
Bởi nhiều thân nhiều quả nhiều căn;
Nên chi con gặp khó khăn,
Ốm đau bịnh tật thường năng trong người.
Thân Tứ Đại con ơi giả tạo!
Điển linh mầu quí báu Thầy ban;
Thấy con tâm trí hiền ngoan,
Thầy trao Đạo Pháp lo toan giữ gìn.
Đến ngày Hội toàn linh vạn cõi,
Thì con đây thoát khỏi nạn tai;
Đắc thành phẩm vị Như Lai,
Hay là Tiên Thánh truyền khai Đạo Mầu.
Thiên Minh Tâm, lời châu Thầy hỏi,
Có điều chi, con gọi Thầy về?
Cuộc trần con chẳng có mê,
Con đường Đạo Pháp chỉnh tề luyện tu.
Thời đã đến công phu rất quí,
Hợp hòa đồng Tinh Khí khai thông;
Thời kỳ Đại Hội Hoa Long,
Là Ngày Phán Xét đại đồng thế gian.
Lúc ôn dịch hoang mang khắp xứ,
Giữ Pháp Mầu gìn giữ luyện thân;

6

Giúp cho nhân loại hồng trần,
Thoát qua nạn khổ nghiệp thân buổi này.
Con vâng lịnh của Thầy chuyển Đạo,
Khuyên chúng sanh cải tạo hiền lương;
Đường tu đường đến Tây Phương,
Niết Bàn Cực Lạc con nương về Thầy.
Con muốn hỏi tại đây Đạo chuyển,
Xin Thầy ban ân điển cứu đời;
Con ơi đến lúc màn Trời,
Định rồi Phật Thánh phải ngồi mà xem.
Luật Trời định khó đem khó đổi,
Luật Thiên Điều định tội chúng sanh;
Tại sao nhân loại lại đành,
Con đường nhân đức hiền lành không lo?
Muốn hại người, người cho hại lại,
Muốn giết người, người phải phạt răn;
Con người có tội có căn,
Có suy có nghĩ thường hằng chữ Tâm.
Tu không phải sai lầm Chánh Pháp,
Tu sửa đời cho đạt cho minh;
Con tu Đạo Pháp vẹn gìn,
Ngày sau trở lại Ngọc Kinh gặp Thầy.
Lời Thầy dạy giờ đây mỗi trẻ,
Đạo của Thầy bước lẹ đừng phai;
Chữ Tu chữ Tỉnh hằng ngày,
Đừng mê theo kiếp lạc loài trần gian.
Thầy biết con tiếng than tiếng khổ,
Bởi chúng sanh giác ngộ chưa nhiều;
Thầy thương lui tới dắt dìu,
Các con phải biết Thiên Điều định phân.
Nay Thầy hiện hồng ân tại thế,
Trước đạo tràng huynh đệ đoàn viên;
Biết rằng gốc Phật gốc Tiên,
Biết rằng đời loạn tâm yên mới thành.
Vậy con thảo trí thanh thông suốt,

7

Nghe những lời hiểu được ý Thầy;
Muốn sao tất cả nơi đây,
Hợp đồng trau luyện đủ đầy Pháp Nguyên.
Lời Thầy dạy con hiền thông suốt,
Cảnh mị tà não nuột phủ giăng;
Nào là dịch khí thường năng,
Làm cho căn tử nhọc nhằn khổ lao.
Thầy giáng điển trùm bao nhân loại,
Vớt chúng con thoát khỏi nạn này;
Mong rằng tất cả về Thầy,
Để qua nghiệp khổ cõi này trần gian.
Thầy Ngôi Hai giáng đàn gọi trẻ,
Tấm màn che vén hé lý mầu;
Khổ này toàn cả Năm Châu,
Chớ nào có khổ mặc dầu tại đây.
Đời trả quả kiếp này cho hết,
Thấy biết con chí quyết trau giồi;
Chữ Tâm chữ Ý đắp bồi,
Lòng thành Thầy chứng vị ngôi phán truyền.
Con cầu Thầy đàn Tiên giáng thế,
Có điều chi huynh đệ chờ mong;
Thì con bạch hỏi cho thông,
Để Thầy dìu dẫn yên lòng từ nay.

Thiên Minh Tâm bạch: Thưa con là Thiên Minh Tâm, xin bạch với Thầy hai điều:
1. Hiện nay ôn dịch đang hiển lộng đúng theo Thiên Cơ đã định. Phật Tiên Thánh cũng phải ngồi xem, không thể đổi thay, cho dù lòng đau quặn thắt.
Khổ đau tai ương thảm sầu là do nhân quả của chúng sanh tạo ra, do tranh giành tham mộng bá quyền.
Bổn phận người tu chúng con cũng đành bất lực trước nỗi đau của chúng sanh toàn cầu, chỉ còn biết quyết tâm công phu tu luyện, không quan tâm đến vấn đề sống chết của bản thân mình vì đó là qui luật Thiên Điều do Trời Phật định phân.
Con nghĩ rằng trong giai đoạn này, rất hữu ích cho những người có Pháp Nguyên tu luyện. Tinh tấn thực hành Pháp Nguyên tạo được Kim Thân bất hoại, linh hồn trường tồn mới là điều quan trọng, còn xác thân Tứ Đại không quá trăm năm, trước sau gì cũng phải bị hủy hoại mà thôi. Do đó hãy để cho qui luật Nhân Quả vận hành tự nhiên.
2. Con bạch trình cùng Thầy, hôm nay con xin hỏi dùm cho Kim Thân Đồng Tử Thiên Hộ.
Hàng tháng cúng ở Bửu Điện Huỳnh Liên hai kỳ, vào ngày 14 và 30.
Do vấn đề ôn dịch hiện nay và sức khỏe của huynh Thiên Hộ có phần bị ảnh hưởng do đi tới lui nhiều. Con cầu xin với THẦY, MẸ, Thầy -Đức Ngôi Hai và Cha Linh Quang Phật Địa có thể cho phép mỗi tháng chỉ một kỳ cầu đàn tại Bửu Điện Huỳnh Liên vào ngày 14 âm lịch, thay vì 2 kỳ (gồm ngày 14 và 29 âm lịch).
Nếu THẦY, MẸ, Thầy - Đức Ngôi Hai và Cha Linh Quang Phật Địa vẫn duy trì hai kỳ, thì huynh Thiên Hộ vẫn tiếp tục thực hiện theo đúng Thiên ý. Còn nếu Thiêng Liêng chấp nhận chỉ một kỳ thì chúng con xin vâng theo, huynh Thiên Hộ không dám tự chuyên tự quyết.
Dạ, con xin Thầy chỉ dạy cho huynh Thiên Hộ.
Đức Ngôi Hai Giáo Chủ:

THI BÀI

Thầy chứng nhận tâm thành con thảo,
Vì việc chung của Đạo ngày nay;
Điển linh Thầy giáng phân bày,
Con là người trí người tài nghĩ suy.
Gìn cho đúng nếp y người đạo,
Luật Thiên Điều kiểm giáo chứng minh;

9

Thầy thương tất cả chúng sinh,
Thầy thương nhân loại vạn linh buổi này.
Con đã bạch, lòng Thầy hoan hỉ,
Chứng lòng thành tâm ý tròn vuông;
Thế gian cõi tạm u buồn,
Sanh linh nhiều nỗi lệ tuôn buổi này.
Bởi ôn dịch từ đây tràn khắp,
Nên giữ gìn luyện tập trường cơ,
Biết rằng trong những thời giờ,
Đó đây diễn biến Thiên Cơ của Thầy.
Con muốn được nghe đây Thầy dặn,
Bớt cơ đàn để đặng bình an;
Nghe rồi trẻ lại hoang mang,
Biết rồi trẻ lại xốn xang tinh thần.
Thầy chấp nhận con trần khẩn Đạo,
Một kỳ đàn Chánh Giáo bày khai;
Đạo Huỳnh Hội Thánh ngày nay,
Rằm Ngươn chỉ có một ngày mà thôi.
Giảm tề tựu đứng ngồi đông đảo,
Giảm hợp đoàn lời giáo Thầy khuyên;
Để cho Cơ Đạo bình yên,
Để cho nhân loại bớt phiền khổ đau.
Lời Thầy dạy, con mau truyền lại,
Trong ngoạt niên cần phải lập đàn;
Ngày Rằm đàn lệ tịnh an,
Nhứt kỳ hàng ngoạt Thầy ban cơ đàn.
Nơi đâu cũng giảm mới an,
Giảm cơ giảm bút giảm đàn mới yên.
Bởi còn nhiều điều phiền nhân loại,
Sự sống còn cần hỏi Thiêng Liêng.
Lúc nào cũng muốn dạy khuyên,
Mà tâm không định cho yên mới thành.
Thầy hỏi con cho rành mọi lẽ,

10

Đạo pháp hành vui vẻ đoàn duyên;
Anh em huynh đệ tu hiền,
Nhẫn hòa vi quí cho yên Đạo nhà.
Dầu Thiên Cơ thật là khó khổ,
Để trong tâm đừng đổ ra ngoài;
Tịnh tâm tịnh ý từ nay,
Mặc tình diễn biến tương lai thế nào?
Có Thiên Luật định vào mọi việc,
Các con không cần biết làm chi?
Rồi đây cũng đến thời kỳ,
Con ơi trước mắt nhiều khi chưa tường!
Vậy các con quãng đường chưa thấu,
Đạo của Thầy noi dấu ngày xưa;
Long Hoa đã diễn hay chưa?
Kéo màn chuyển lớp gió mưa bụi trần.
Con biết chăng đời gần sắp tận,
Mà tưởng rằng thời vận quang minh;
Bởi vì cái lỗi chúng sinh,
Nên chi phải chịu khổ hình từ nay.
Tu muốn đắc thật rày rất khó,
Tu muốn thành, đâu có tưởng thành;
Bởi tâm bởi ý phát sanh,
Mị tà tà mị lấn tranh trong lòng.
Ai cũng muốn mình thông mình sáng!
Ai cũng tường cũng hản lý chơn;
Trách chê kẻ giận người hờn,
Nên chi phải chịu những cơn sai lầm.
Thôi Thầy dạy tình thâm con thấu,
Thầy ban ân hiền hậu tu chơn;
Tình Thầy nghĩa Đạo keo sơn,
Quyết lo sanh chúng đừng hờn trong tâm.
Sự sống chết khổ thầm nhân loại,
Bởi Thiên Cơ có hỏi cũng sầu;
Khuyên con nhân loại Á Âu,
Thời kỳ đã đến có đâu sai lầm?

11

Vậy Thầy kể âm thầm nhắc nhở,
Cho các con rạng rỡ tinh thần;
Người tu chính nghĩa chính nhân,
Người tu trung trực sẽ thành mai sau.
Ai cầm kiếm cầm đao chém giết?
Mình giả câm giả điếc không màng;
Dầu cho ai có ngang tàng,
Mình tu phải giữ tâm vàng sạch trong.
Mọi việc một chữ Không là đắc,
Đừng nghĩ rằng chữ Có chắc thành;
Con ơi đạo nghĩa cho rành!
Ngày sau trở lại Đài Thành Ngọc Kinh.
Thầy như con xưa trình thế hạ,
Bởi Thầy lo công quả công phu;
Chí Tôn Thầy dạy thúc thu,
Nên Thầy đắc đạo thiên thu an nhàn.
Nhìn các con trần gian lêu lổng,
Nghĩ rằng đời giấc mộng phù du;
Khuyên con phải ráng lo tu,
Xác thân Tam Bửu thiên thu sáng ngời.
Thôi Thầy có đôi lời căn dặn,
Dầu việc cay việc đắng việc đau;
Tâm con đừng có héo sầu,
Con đường Chánh Pháp ngày sau trường tồn.
Tu phải có trí khôn là Đạo,
Đạo con đi quí báu đường sen;
Dầu cho ai có nghĩ hèn,
Thì con cũng ráng khêu đèn Huệ Tâm.
Thôi Thầy dạy âm thầm con thảo,
Mỗi con cần luyện đạo cho thông;
Quyết tu quyết tập cho xong,
Ngày sau con được cỡi Rồng hồi nguyên.
Giã các con đàn tiền cầu nguyện,
Thầy ngự trần huệ điển ban phê;
Trần ai nghiệp lực nặng nề,

12

Các con đừng có đắm mê làm gì?

Thiên Minh Tâm bạch: Thưa con xin bạch trình cùng Thầy, có một huynh là lương y từ tâm, có tấm lòng muốn cứu nhân độ thế, cầu xin Thiêng Liêng ban hồng ân chỉ dạy cho huynh ấy biết được vị thuốc có thể trị được ôn dịch hiện nay để huynh ấy xả thân cứu đời.
Nhưng con hiểu đây là Thiên Cơ đang vận hành, Cơ Tận Diệt đang diễn ra trước khi đi đến Hội Long Hoa, do đó Ơn Trên không phải là không thương xót trước nỗi đau mất mát to lớn của chúng sanh, nhưng phải làm đúng theo Qui Luật Thiên Điều, Qui Luật Nhân Quả nên Ơn Trên không thể chỉ ra một phương thuốc để điều trị bệnh ôn dịch này. Điều con nghĩ như vậy có đúng không thưa Thầy?
Đức Ngôi Hai Giáo Chủ:

THI BÀI

Con thông minh trí tài sáng suốt,
Đó là câu vị thuốc trường sanh;
Uống vào thì biết được lành,
Đó là đạo nghĩa em anh phải tường.
Không sử dụng bằng phương thuốc báu!
Mà dùng bằng Tâm Đạo hiền lương;
Thuốc kia là vật vô thường!
Chắc gì bịnh khỏi tai ương kiếp người?
Con ơi khóc với cười lẫn lộn!
Bởi cuộc đời xáo trộn vô biên;
Dạy con tâm chẳng buồn phiền,
Quyết lo vì Đạo, Pháp Nguyên trau dồi.
Pháp là thuốc con ôi để trị!
Pháp là báu phẩm quí Thầy ban;
Trường sanh bất tử rõ ràng,
Đó là thuốc báu Thầy ban lâu rồi.
Còn thuốc quí ở đời khó trị,

13

Chỉ đôi giây chuẩn bị rã thây;
Trường sanh bất tử là đây,
Công phu cho đủ, thuốc này mới linh.
Con tu phái Chiếu Minh Thầy thiết,
Con phải tường chân thiệt Kim Thân;
Pháp Nguyên tụ Khí tồn Thần,
Pháp Nguyên mới đắc Kim Thân con à!
Chữ Kim Thân thì là bất diệt,
Con hiểu rồi tâm huyết Thầy khai;
Các con có trí có tài,
Ráng tu luyện pháp có ngày thành công.
Thôi Thầy giáng vừa xong mọi lẽ,
Hỏi rằng con buồn tẻ điều chi?
Con ơi đã đến thời kỳ!
Nên đành phải chịu những gì cũng cam.
Lo Đạo Pháp chuyên làm chuyên luyện,
Đừng vì đời nhiều tiếng khó khăn;
Bởi con là đại linh căn,
Ráng lo phận sự thường năng của mình.
Hiểu cho thấu huyền linh Thầy Mẹ,
Lúc nào đây Thầy sẽ chỉ đường;
Chỉ là chỉ dạy Pháp Nguyên,
Cho con tu đắc thành Tiên về Thầy.
Đời còn lắm đọa đày nghiệp lực,
Tu cũng nhiều khổ cực lắm con;
Chữ Tâm chữ Ý cho tròn,
Đời khinh Đạo trách, làm con cũng phiền.
Thôi Thầy giã con hiền hiểu thấu,
Đạo của Thầy nếp dấu bày khai;
Chiếu Minh Đạo Pháp rèn mài,
Kim Thân bất hoại là ngày qui nguyên.
Thôi Thầy giã con hiền tất cả,
Bởi tấm lòng cao cả tu chơn;
Trần gian đừng giận đừng hờn,
Bởi vì ít biết giả chơn trong đời.

14

Kẻ biết được Phật Trời ít có,
Người cũng tin nhưng đó chưa thông;
Đã tin thì ráng cho đồng,
Tất nhiên sẽ được thành công sau này.
Về với Phật với Thầy thượng cảnh,
Không còn điều khổ hạnh thế gian;
Con tu con tưởng mơ màng,
Biết đây có thiệt hay toàn giả chơn?
Nhiều khi nghe tiếng đờn tao nhã,
Vội tưởng tin Đạo Cả Nam Mô;
Rốt rồi chỉ có Hư Vô,
Chớ không phải Đạo, Nam Mô chưa thành.
Đạo là pháp trường sanh bất tử,
Đạo là câu ngạn ngữ muôn đời;
Con ơi tin Phật tưởng Trời!
Thì tu giải thoát về ngôi gặp Thầy.
Bỏ xác trần kiếp này đi trẻ,
Thì tất nhiên con sẽ gặp Thầy;
Gặp Thầy ở cõi Đài Mây,
Vô Vi bất diệt, tương lai trường tồn.
Con ơi Xác với Hồn lẫn lộn!
Hồn có khôn, Xác vốn muội mê;
Xác khôn, Hồn mới được về,
Hồn khôn, Xác được trọn bề yên vui.
Thôi Thầy giã con nơi thế hạ,
Cũng đừng buồn đừng ngã đức tin;
Ngày xưa Thầy có tường minh,
Đạo Thầy ngày cuối con tin lời Thầy.
Nay cũng đến là Ngày Tận Diệt,
Nay cũng gần chi tiết Thầy minh;
Dạy con thấu đáo Ngọc Kinh,
Biết câu Tâm Pháp huyền linh sáng ngời.
Con học đạo nghe lời Thầy dạy,
Ráng luyện tâm cho rạng Thần Thông;
Mắt xem cho tỏ đại đồng,

15

Thế gian nhân loại còn trong khổ sầu.
Thầy từ giã lời châu tạm dứt,
Chúc các con khổ cực đừng than;
Đạo Thầy ánh sáng Kim Quang,
Bút cơ Thầy ngự giáng đàn nhủ khuyên.
Thầy khi lúc sanh tiền tại thế,
Kiếp làm quan hiện thể trần ai;
Vì thương tất cả vạn loài,
Quyết tu giải thoát Đạo Khai cứu đời.

NGÂM
Giã con linh tử trần vơi,
Thầy về Bạch Ngọc, con ơi nhớ gìn!
Nếu con đầy đủ đức tin,
Đừng buồn đừng tủi chúng sinh kiếp này.
Giã con gót ngọc của Thầy,
Trở về Điện nội Đài Mây Thượng Tầng.

Triều thăng.
Hết./.

----------------

Thầy Huệ Tâm Hải
Chưởng Môn Phái Y Đạo Khí Công - USA
Ngày 06/3/2020 ( 13/02 năm Canh Tý)

HUỆ LINH CHUYỂN BÚT

Huệ Tâm Hải, huệ linh chuyển bút,
Cơ đời đang trong lúc vận hành;
Thiên tai nghiệp khổ chúng sanh,
Thời kỳ ôn dịch hoành hành khắp nơi.
Con nhìn thấy cơ Trời hiển lộng,
Thương kiếp người sự sống khổ đau;
Từ tâm bác ái khơi màu,
Lòng con mong ước làm sao cứu đời?
Đời nhân quả kiếp người phải trả,
Biết lòng con buồn bã não phiền;
Kiếp người khổ nạn triền miên,

Đó là định luật cơ Thiên an bài.
Con đừng có than dài thở vắn,
Nghiệp mỗi người nhẹ nặng mà thôi;
Hồng trần giả tạm con ôi!
Trăm năm là hết kiếp người đó con!
Làm người bị khuyết tròn sai đúng,
Tấm lòng con trí dũng thương người;

Đời này dở khóc dở cười,
Tâm con bác ái thương người khổ đau.
Con mong được phép màu cứu cánh,
Mong Mẹ Thầy Phật Thánh truyền ban;
Để con giải hết khổ nàn,
Cho toàn nhân loại thế gian cõi này.
Luật Thiên Điều của Thầy định sẵn,
Thầy lòng con trĩu nặng sầu thương;
Khuyên con an dạ bình thường,
Cơ Thiên Thầy định con tường đừng sai.
Con là người trí tài đức độ,
Nhưng hiện nay ứng lộ cơ Trời;
Con ơi dịch bệnh khắp nơi!
Thiên tai nghiệp khổ sự đời tràn lan.
Long Hoa đã khai màn diễn biến,
Luật Thiên Đình xoay chuyển vận hành;
Thời kỳ ôn dịch hoành hành,
Thiên Điều định luật biến sanh đất trời.
Con biết được cơ Trời biến chuyển,
Nơi đất bằng thành biển không lâu,
Thiên cơ máy nhiệm siêu mầu,
Cũng không xoay chuyển địa cầu Càn Khôn./.

NGỌC HOÀNG THƯỢNG ĐẾ NGỰ BÚT.
admin
Site Admin
 
Bài viết: 6798
Ngày tham gia: Chủ nhật Tháng 4 17, 2011 12:18 am

Quay về Tâm Linh / Tôn Giáo

Ai đang trực tuyến?

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào đang trực tuyến11 khách