gửi bởi admin » Chủ nhật Tháng 7 01, 2018 9:42 pm
135-Thưa sư phụ, lúc này con trị bệnh cho nhiều thầy trụ trì chùa lớn lắm .
136-Thưa sư phụ,, lúc trước con có làm chuyện cho vay ,, nhưng đồng tiền con kiếm được con nuôi mẹ và con cháu anh em hết gia đình và sửa những miễu hoang mà người ta thờ xong rồi bỏ hư,, Con tu sửa về Đức Hoà hỏi tên con ai cũng biết chuyen tu sửa chùa và miễu,, ngoài ra con ko hề chưng diện se sua hay đi du lịch,, quanh năm con chỉ biết hơn thua kiếm tiền và lo mọi chuyện,,
Cách đây mười năm con tự nhiên có lực mẹ Quan Âm Nam Hải và Mẹ Chuẩn Đề,,, con trị bệnh dùng nhang bông và nước,, nhưng sao lạ lắm ai cũng hết bệnh,, người này đồn người kia kiếm con coi bói,,
Tánh con thi ko tin bói và bùa ngải. Con nghĩ thời đại này mà có bùa hoang tưởng,, nhưng sao khiến tự nhiên con lấy 5 cái hột gà lăn vô người họ,, đập ra lại có ngải,, con cũng ko hiểu tại sao,,
Đến khi cách đây 5 năm con lại thích đi chia thuốc và chặt thuốc, con sợ sâu và rắn lắm nhưng con cũng chui vô rừng ở Đức Hoà mà con chặt,, sức con ko có, con lôi kéo mấy người đi chung, ai cũng chặt còn con thì hốt đi lên xe chở về cũng vất vả lắm,, từng bước từng bước mới dám hốt thuốc, vì lúc đó ông thầy mà con cho làm ở nhà con, ổng kêu dạy cho con để làm thầy,, Con ko chịu vào nghiệp này, con nói nghề thầy thuốc ghê quá,,, nếu một người ko có kinh khi có kinh họ chạy lại nói sao ra nhiều thế,, một người đi cầu ko được cho thuốc uống vô xổ cũng chạy lại mắng vốn sao đi cầu nhiều thế,,, còn bao nhiêu chuyện ưu phiền,,,
Cho đến 3 năm về trước tự nhiên có huynh đệ bên linh căn mẹ mẫu chỉ con thuốc nắp nước. Ai bệnh nặng con cho nắp nước, ai cũng hết,,,
Còn thuốc nam con cho 3 loai nóng và 2 loai mát,, nhưng ai uống cũng hết bệnh,,, lúc trước ông thầy ở nhà con ổng châm cứu, kêu con tháo kim giùm, con sợ ko dám tháo,, nhưng sau này kim 18 con lễ máu chảy ròng ròng mà ko sợ, ngày con lễ gần 20 người,,,
Lúc chưa học bài của thầy,, thấy cũng lạ,, con chưa học thầy nào mà người bệnh vô, con đoán bệnh đúng như vậy,,, họ nói tây y nói bệnh như con nói,,,
Hồi trước con né nghề này,, né sao rồi cũng dính, đúng là chạy trời ko khỏi nắng,, cố tình ko nhận nhiệm vụ nhưng cũng phải làm,,,
Con biết vô đường thuốc nếu tính sai một thứ sẽ xảy ra ở tù, nhưng con ko thoát khỏi nghiệp này thưa sư phụ
Thưa sư phụ, ông thầy ở nhà con,, ổng thấy con làm bệnh người ta hết, khen con, ổng hại con luôn ,củ riềng mà ổng gạt con nói củ ngải,, kêu con bó cho phỏng da người bệnh,, vì ổng biết con dùng thuốc rất nhiều,,, Con bị hại con đã chán và ko thích vô nghiệp này,, làm ko có được tiền mà còn bị hại,,,
Vì ngày trước tạo ra tiền nhiều cũng ham,, ko muốn tu tỉnh chuộc lại lỗi lầm,,, gần 2 năm Nay con học và liên lạc với sư phụ, con đổi tính nhiều,,, và siêng năng học và làm việc có ích nhưng tánh còn nóng vì dư âm nghề cho vay,, nhưng bỏ tật xấu, cũng bỏ từ từ,, chẳng hạn thuốc lá hay xì ke cũng cai từ từ sao cắt một lúc được. Con chịu như quay đầu là con giỏi phải ko sư phụ,, từ từ mới tu giỏi giống như đi học, từng lớp từng lớp chứ đâu phải một bước mà đạt thành chánh quả, phải ko thưa sư phụ
Thưa sư phụ,,, có người làm bệnh qua nhà con mươi mấy bữa, thấy khách bệnh qua hốt thuốc ko ai cho tiền và mua giấy,, bà mới sốt ruột về quê đóng thùng từ thiện,, mới có 3 ngày là có chuyện,,, tự nhiên trước giờ làm ko sao hôm nay xảy ra bà hôm qua nhập viện,, chắc mẹ phạt con vì để thùng tiền,,, Con sợ quá dẹp luôn,, Con nguyện mẹ Quan Âm,, cho con qua chuyến này cầu nguyện cho bà ko cao ko ảnh hưởng tới con,,, rồi từ nay về sau con sẽ đề phòng rút kinh nghiệm những gì sư phụ dạy,,, ko thương người quá mà phải ngồi lo sợ,, dù mình ko có gây ra,,, Ai uống đường hay ko con ko la nữa,, tùy duyên mà tri,,, vì ra nghề còn non, con chưa có kinh nghiệm, mới ngồi lo sợ,,, Hôm nay con sẽ học nhiều bài thêm để có kinh nghiệm,,, còn giúp nhiều người nữa .
---------
Để thùng tiền không có lỗi, đổ tạo duyên cho các bệnh nhân phát tâm từ đóng góp dùng tiền này trả tiền thuốc, mình lo hết một mình cũng bị dính nghiệp ích kỷ và ham danh, tại sao ?
1-Chỉ mình lo không cho người khác lo phụ với mình là kể công mình giỏi
2-Người ta đóng góp không phải cho mình, mà tạo cơ hội cho những người giầu phát tâm bố thí từ thiện phụ tiền mua thuốc là giúp cho người bệnh nghèo để họ cũng được phước mau khỏi bệnh, mình không chấp nhận thùng từ thiện là mình cản họ khêng cho họ làm phước mà chỉ một mình lo là ích kỷ rồi.
Chuyện thùng từ thiện không liên quan đến chuyện bà bệnh nhân nhập viện là do lỗi của mình không cẩn thận
Còn chuyện la uống đường là sai, đã dán bảng thông báo rõ, những bệnh do thiếu đường thì phải uống đường mới khỏi bệnh, ai không uống thì không chữa khỏi bệnh được, xin vui lòng ra về.
Có những bệnh nhân đi cùng bạn bè đến tôi chữa bệnh, đều phải điền mẫu khai bệnh, rồi hướng dẫn cho họ tự đo áp huyết tay và đo đường, xong, tôi thấy ai thiếu đường mình tính xem họ phải uống bao nhiêu đường, cho họ biết, cứ thìa nhỏ đường thì đường lên số, thí dụ muốn họ tập để chữa bệnh thì đường phải lên 180 mà hiện tại đo đường họ có 100 thì phải uống 8 thìa, rồi bảo họ ra bàn nước tự lấy đường uống, uống xong mình sờ bàn tay họ chưa nóng ấm còn lạnh như lúc chưa uống là họ không uống mà gạt mình, thì mình không chữa, sau đó hướng dẫ tập thể, tất cả nằm kéo éo gối mình đếm 300 lần cho họ tập, trong khi đang tập họ mệt, thì sờ bàn tay họ lạnh, hay họ chóng mặt thì bảo họ ra uống đường tiếp rồi vào tập tiếp cho đến khi khỏ bệnh, còn người nào không uống đường cứ cho họ ngồi đấy, không chữa, không cho tập, kệ họ.
Cuối cùng những người tập họ thấy khỏa da mặt hồng hào... lúc đo người không chịu uống đường ngồi chứng kiến cách chữa bệnh có kết qủa họ mới xin được uống đường để tập, còn những người không chịu uống thì họ ra về, không cần la họ, chỉ trả lời họ là nguyên nhân bệnh của họ thiếu đường, nên thuốc chữa bệnh là đường, các bác không muốn chữa bệnh thì không ai bắt buộc cả, các bác cứ ngồi chơi xem những bệnh nhân tự uống đường, tự tập, được khỏi bệnh. các bác không thích ngồi xem thiì các bác cứ tự tiện ra về...
--------
Thưa sư phụ,, sư phụ không hiểu cho con,,, vì nếu ko uống đường mọi sự điều trị ko được gì,, con bỏ công ăn việc làm hết cả nhà để phục vụ bệnh nhân mau hết bệnh,, nếu ko uống và tập chừng nào mới hết, ko lẽ con sống hoài để hốt thuốc, lỡ Mai vì hoàn cảnh hoặc con chết thi ai ở lại hốt thuốc,,, tự uống và tập đi chứ,, ko uống là con nổi nóng,, nhưng ko trị thì chửi con ko có tâm,, đường nào con cũng thua bệnh nhân,, tại người bệnh ko biết chứ con la họ mà lòng ko vui gì,, sống trên đời ai cũng muốn được người thương chứ ko muốn người ta ghét mình,, là người bệnh là họ sẽ ghét, nhưng vì lương tâm của con, con bất chấp ai nghĩ sao thì nghĩ thưa sư phụ
---------
Người ta không chịu uống đường cũng có lý do sợ bệnh tiểu đường
Còn mình phải ghi ra những bệnh do thiếu đường là bệnh gì, bao nhiêu là thiếu, nếu họ có bệnh như trong bảng đã ghi, đo đường thâp, thì giải thích cho họ, chỉ caần uống đường rồi tập sẽ khỏi bệnh thì đường uống vào đã mất hết không gây ra bệnh tiểu đường, ai muến chữa thì uống đường, không uoống đường không chữa, không ép biộc ai cả, muến ngồi xem thì ngồi, không muốn ngồi xem xin ra về.
Người ta không muốm uống đường để chữa khỏi bộnh là cái nghiệp còm mang bệnh của người ta, mình cố ép người là mình nhận lãng nhgiệp của người ta vào mình thì mình làm trái luật nhân quả mình sẽ không được phước mà bị tội nặng hơn.
Sao không để ý đến các thầy phạm nghiệp mang tội vì ỷ tài cãi lại luật trời, chữa mọi người khỏi bệnh tê liệt, cuối đời thầy bị bệnh tê liệt câm ngồi xe lăn cho tới chết , vì giải nghịp cho người ta là ôm giùm bệnh cho người ta vào trong người mình.
Tại sao, thay vì người ta làm ác đánh đập người khác bị què, bị câm thì họ nhận lãnh quả báo là què câm 10 năm, mới được 1-2 năm, mình nhẩy vào chữa cho họ khỏi, họ chưa biết tội, chưa biết ăn năn, khỏe rồi lại đánh đập tra tấn người bị qùè câm, như vậy là mình đã giúp cho kẻ ác khỏe lại để đi hại người tiếp thì ciối đời mình bị những nạn nhân nguyền rủa mình, mình phải lãnh qùe câm trả nợ tội ác tiếp tay với kẻ ác hại người chứ không phải là chữa bệnh cứu người nữa
Người ta không uống đường là người ta không muốn hết bệnh, việc gìi phải la người ta
Mình chết đi thì còn thầy khác, họ đâu có bắt mình lo
La người ta, hay bắt người ta mà người ta không thích là mình đã tạo nghiệp ác có
loại : khẩu nghiệp, ý nghiệp, thân nghiệp
Tôi nói 1 lần thôi, nghe thì theo không nghe cứ tạo nghiệp tôi buông bỏ để không bị dính cộng nghiệp nữa
Thầy thuốc mà bị ảnh hưởng thế gia than khổ hay sướng đều do tâm tạo ra
Có bao guừ nghe Phật Bà Quan Âm làm việc 24/24 than khổ hay sướng không ? Vịêc làm đó là việc làm của bồ tát, ai cần kêu cứu thì giúp, không kêu cứu thì không xen vào.
------------
Thưa sư phụ. Con đã hiểu thông rồi, vì ko đi chùa và ko có thầy giảng con ko biết đâu ,cứ nghĩ người ta hết bệnh là mừng khi sư phụ giảng ra con mới biết ko sai,, mỗi lần tri một người bệnh nặng hết trong vòng 1/2ngay,, là con làm ăn thất bại cỡ mấy trăm triệu trong vòng mấy ngày,nhiều lần như vậy, nhưng con ngang lắm ko sợ,, ko tin, bây giờ sư phụ nói ra con mới nghĩ là đúng