gửi bởi audible » Thứ 6 Tháng 4 13, 2018 9:49 pm
Chuyện thường ngày thôi chị ạ.
Tôi giúp người ta chữa bệnh cũng bị mắng chữi, hắt hũi nhiều hơn là khen ngợi.
Mẹ tôi bị tai nạn, chân thủng 1 lổ to. Tôi nói phải ăn bồi dưỡng vào, phải uống đường vào thì cơ thể mới có sức, mới sinh da thịt mau lành vết thương. Cụ mập mạp nhưng cơ thể lại thiếu máu, tuổi trên bảy mươi mà số thứ hai chỉ dao động ở 60-70, đường huyết lúc nào cũng chỉ đạt ngưỡng 100mg/dl.
Nhưng cụ lại không tin, cụ tin bạn bè và ngoài xã hội nhiều hơn, cụ ăn kiêng tất cả : gà, bò, hải sản, tất cả các loại đậu,...Kêu uống thêm đường thì tuyệt đối cự tuyệt và nói : tao ngán lắm.
Hơn 1 năm kể từ lúc bị tai nạn, vết thủng vẫn không lành, vẫn bị chảy nước.
Sức cụ đã yếu, lại thêm bệnh thoát vị đĩa đệm hành hạ. Dù trong nhà cản ngăn quyết liệt nhưng không thắng được những lời hù dọa của doctor tây y rằng : bà không mỗ thì bà sẽ bị liệt. Thế là cụ cương quyết đòi phải mỗ, bắt vít cột sống cho bằng được.
Trong khi mỗ bị sốc thuốc suýt chết, thằng bệnh viện chỉnh hình nó bát xê qua bệnh viện khác để chữa tiếp.
Giờ cũng hơn 1 năm rồi, cột sống thì không thấy đau nhưng nó rất là mõi không thể ngồi đứng lâu quá 5 phút, phải đi nằm ngay. Trước chưa mỗ còn chạy xe 2 bánh được, giờ sau mỗ thì .....thua luôn.
Máu cũng vẫn thiếu, đường cũng vẫn thiếu.
Nhiều lúc nghĩ cũng buồn, buồn vì mình trí non tài mọn, không giúp được gì cho mẹ mình. Nhưng mọi việc tùy duyên làm sao cưỡng cầu được.
Mình phải tiếp tục học hỏi, phải tiếp tục thực hành cho chính bản thân mình khỏe mạnh trước cái đã thì có nói người ta tin được chớ.
Thân