Trị Bệnh Bằng Điển Lực và Khí Công?

Trị Bệnh Bằng Điển Lực và Khí Công?

Gửi bàigửi bởi thinhphung » Thứ 3 Tháng 7 09, 2013 11:08 pm

Trị Bệnh Bằng Điển Lực và Khí Công?
Phương Chính Nguyễn Quang Đạt

Qua quá trình hơn 15 năm hoạt động trong lãnh vực tâm linh, nghiên cứu và chứng kiến những tác động của thế giới siêu hình, cũng như trên 20 năm luyện tập và huấn luyện trong ngành võ thuật và dưỡng sinh, tôi thường nghe rất nhiều câu hỏi liên quan đến việc trị bệnh bằng điển lực (tâm linh), cũng như bằng khí công (nhân điện). Dùng điển lực hay khí lực có thể trị được bệnh hay không? Và kết quả ra sao?
Thiết tưởng đây cũng là một trong những đề tài khá thú vị có thể giúp cho rất nhiều người có được một nhận định chính chắn khi “tầm thầy chữa bệnh”, nhất là trong thời buổi hiện nay khi chánh tà lẫn lộn, thật hư khó lường!
Hy vọng sẽ được các chân sư tận tình giúp đỡ, khai mở thêm kiến thức hầu đem lại lợi ích cho xã hội, giúp nhiều người tránh được cảnh “tiền mất, tật mang”.
Trị bệnh qua phương pháp tiếp nhận bằng khí lực (ngoại lực) có thể tạm phân ra hai loại:
1. Trị bệnh bằng tâm linh, điển lực
2. Trị bệnh bằng khí công hay nhân điện

I. Trị bệnh bằng tâm linh, điển lực.

Phương pháp trị bệnh bằng tâm linh thường được biết đến qua các hình thức như sau:
1. Lời “Phán” của các Đấng giáo chủ của các tôn giáo lớn ngày xưa trong việc chữa bệnh tà hoặc những chứng bệnh nan y như bệnh mù vv.
2. Trị bệnh bằng nước lã và giấy vàng của các giáo chủ cận đại như Đức Phật Thầy Tây An, Đức Huỳnh Phú Sổ…
3. Trị bệnh bằng ấn, chú để trị tà
4. Trị bệnh bằng trì chú, cầu nguyện cho những chứng bệnh nan y, tâm bệnh và bệnh tà.
5. Trị bệnh bằng điển lực qua các phương pháp mật tông của các tôn giáo.
Và đây cũng là 1 trong hai chủ đề chính trong bài khảo luận về “Trị Bệnh Bằng Điển Lực và Khí Công?” được trình bày sau đây.
Nói về Hiển giáo và Mật giáo thì thông thường “hiển” và “mật” là hai cơ chế luôn hổ tương nhau trong một tôn giáo. Hiển giáo chú trọng đến việc truyền bá giáo lý đến với tất cả mọi người. Một phương pháp tu học tiệm tiến, thường ít phải đối diện trực tiếp với những hiện tượng và thử thách của thế giới vô hình. Trái với Hiển giáo, Mật giáo thường được truyền bá qua sự chọn lựa khó khăn và phần lớn là do sự kết hợp và xếp đặt của nhân duyên, cho nên rất ít người biết đến.
Đa số những người tu tập Mật tông thường có những bậc Thầy có khả năng thông đạt với thế giới thần linh hay còn gọi là thần thông. Hoặc có những “Linh sư” trực tiếp yểm trợ và hướng dẫn. Điều này cũng có nghĩa rằng, việc tu tập thường luôn đối đầu với những thử thách của thế giới vô hình cùng những sự kiện tâm linh để phá “ngã” và thăng tiến trí huệ.

Trị bệnh bằng điển lực được thực hiện qua hai hình thức:
1.Người bệnh nhận điển lực của “Thiêng liêng” (chư vị bên thế giới vô hình) qua một hành giả mật tông, trong trường hợp này người hành giả mật tông giống như chất xúc tác chuyển điển lực từ thế giới vô hình đến bệnh nhân
2.Bệnh nhân nhận được điển lực trực tiếp từ thế giới vô hình sau khi qua một nghi thức đơn giản “điểm đạo” do hành giả mật tông thực hiện.
Nói chung khi tiếp nhận điển lực qua hai hình thức trên, nếu thật sự có cơ duyên và gặp đúng một hành giả mật tông chân chính, thì bệnh nhân sẽ cảm thấy có một luồng hơi nóng (điển lực) được truyền từ bàn tay hay ấn của hành giả mật tông chạy vào vùng bị thương tổn, hoặc bệnh nhân có thể cảm nhận trực tiếp luồng điển lực lưu chuyển trong thân do sự thỉnh cầu, làm cho thân thể trở nên ấm nóng và khoẻ khoắn hơn. Điều đặc biệt là ngay chính bản thân người giúp truyền điển lực cho bệnh nhân cũng được cộng hưởng một phần ân điển này. Cũng chính vì vậy mà hành giả mật tông có thể truyền điển lực trị bệnh cho nhiều người mà không cảm thấy tiêu hao công lực trong người, nếu có mệt chẳng qua là sự mệt mỏi thông thường của thể chất khi làm việc quá lâu.
Khi nói đến trị bệnh bằng điển lực hay tâm linh thì phải nói đến nghiệp lực của bệnh nhân. Có kết quả hay không còn tuỳ thuộc rất nhiều vào phước duyên và sự tu tâm dưỡng tánh của bệnh nhân. Nguyên tắc trị bệnh của thế giới vô hình là làm sao khai mở tâm thức của bệnh nhân, và luôn đòi hỏi bệnh nhân phải làm nhiều công đức để hoá giải nghiệp lực hay tâm bệnh. Trị bệnh chỉ là một phương tiện mà Thiêng liêng dùng để giáo hoá mang lại lợi ích tâm linh cho người hữu duyên mà thôi.
Trong những năm hoạt động nghiên cứu trong lãnh vực tâm linh, qua những bài giảng của Linh sư (hay “Thầy” trong thế giới tâm linh), hầu hết những tham dự viên đều nhận thức rằng “Y học nhân gian” cũng là hình thức giúp đở của” Thiêng liêng” trên lãnh vực hữu vi. Quí vị có thể suy gẫm điều này qua hình thức châm cứu của Đông Y trên các huyệt đạo, do các đạo sư được “khai nhãn” nhìn thấy sự vận hành chi chít của khí huyết trong cơ thể, để từ đó ghi chép và lưu truyền lại cho thế nhân. Thần nhãn là một trong những phương tiện trợ lực của Thiêng liêng yểm trợ cho hành giả mật tông trên lãnh vực này.

Muốn biết sự trị bệnh bằng điển lực có kết quả hay không, bệnh nhân cần phải lưu ý đến những điều sau để tránh bị lường gạt và lợi dụng của những người bất chánh:
1.Bệnh mình thực sự có cần thiết để nhờ đến điển lực của thế giới vô hình trợ giúp hay không?
- Hãy tận dụng y học nhân gian để điều trị những chứng bệnh thông thường.
2. Khi tiếp nhận điển lực có cảm thấy điều gì khác lạ trong cơ thể hay không?
- Một là người trị bệnh không có khả năng, hay là bệnh nhân chưa đủ duyên để tiếp nhận? Nếu không thì nên chấm dứt, đừng phí công vô ích.
3. Có quyết tâm tu sửa tâm tính và làm những điều phước thiện (công đức) để giảm nghiệp lực hay không?
- Làm điều phước thiện nơi đây không có nghĩa là cúng dường cho một cá nhân/cơ sở nào đó cho thật nhiều. Tiền không hóa giải nghiệp mà chỉ có chân tâm và công đức vô vi. Phải biết giúp người đúng ý nghĩa và đúng chỗ.

Nếu hiểu và thực hiện đuợc 3 điều nêu trên, và còn phước đức thì tự nhiên căn bệnh sẽ có cơ duyên được hóa giải, còn không thì chỉ phí thời giờ, tiền bạc và đi vào con đường mê tín.

II . Trị bệnh bằng khí công, nhân điện

Trong khoảng 3 thập niên trở lại, không ít chúng ta đã từng nghe nói đến các võ sư dùng khí công hay nhân điện để trị bệnh cho bệnh nhân. Không biết kết quả như thế nào nhưng trước hết bệnh nhân đã phải trả một số tiền khá lớn.
Nói đến phương pháp dùng khí công của mình để trị bệnh cho người khác thì thiết nghĩ trước hết người thầy khí công phải hội đủ những điều kiện thiết yếu như sau:

1. Phải có kiến thức về Đông y học:
- Am tường về huyệt đạo cũng như sự vận hành khí huyết trong cơ thể qua các kỳ kinh bát mạch.
- Phải hiểu rỏ chức năng hoạt động của các cơ quan trong lục phủ, ngũ tạng.
2. Phải có sự công phu hằng ngày để tinh luyện khí lực.
3. Phải có khả năng vận chuyển khí trong và “ngoài thân”.
- Để trắc nghiệm trình độ này, người võ sư khí công có thể tự mình vận khí qua ngón tay làm chao đảo hay tắt ánh lửa trên một ngọn nến trong một khoảng cách nào đó tuỳ theo công lực của mình.
4. Phải có sự hàm dưỡng và đạo đức.
- Đây là điều kiện tất yếu để nói lên thành quả trị bệnh của một y sư khí công.Theo Đông y học, bệnh là do sự mất quân bình âm dương hay rối loạn khí huyết của một cơ quan nào đó trong cơ thể, để trị liệu, người thầy khí công thường dùng năng lực hay khí lực của mình để tái tạo lại sự quân bình và đả thông khí huyết nơi vùng bế tắc của bệnh nhân. Muốn được như vậy thì ngoài khả năng biết vận chuyển khí lực vào vùng bị thương tổn của bệnh nhân, một yếu tố rất quan trọng đã được nêu trên là công phu hàm dưỡng của người thầy. Trong giai đoạn nầy, người thầy khí công cần phải có đủ năng lực và tâm lực để có thể điều dẫn khí của mình phối hợp khí trong người bệnh nhân theo ý muốn của mình, để khai thông vùng bế tắc.
Nếu không có tâm lực thì khả năng vận khí trị bệnh đều hoài công vô ích, có thể còn thua kém xa một người bình thường nếu được chỉ dẫn dùng máy xấy tóc thổi hơi nóng vào huyệt đạo của người bệnh. Quí vị thử suy xét điều này có hợp lý hay không?
Căn bản luyện tập khí công là luôn giữ cho tâm được an bình, tâm an thì khí hòa, mà khí hòa thì hầu hết các bệnh tất được tiêu trừ. Nếu như một người thầy khí công xưng danh dùng khí công của mình trị bệnh cho thiên hạ mà tâm còn vướng nặng trong tam độc: tham, sân, si và ái dục thì trước sau cũng mang nghiệp và họa vào thân!
Thông thường sau khi được trị bệnh bằng khí công, bệnh nhân thường được người thầy hướng dẫn thêm cho một số thế để tập luyện. Như vậy có được kết quả hay không phần lớn là do chính nơi tâm sức của bệnh nhân, phương pháp truyền khí trị bệnh chẳng qua là hình thức, một phương pháp trị liệu cấp thời mà thôi.

Nói tóm lại, trị bệnh bằng điển lực chỉ là một phương tiện mà chư vị “Thiêng liêng” dùng để giáo hóa chúng sinh và đòi hỏi bệnh nhân phải tu tâm (tâm an, khí hòa) làm việc phước thiện. Vì đây là vấn đề trị bệnh bằng tâm linh nên số người hết bệnh thể chất thật khó đoán, có thể 1/1000000, cũng có thể là 1/1000 và cũng còn tuỳ thuộc vào phước duyên của mỗi người. Hơn nữa, “Thiêng Liêng “cũng không muốn con người lạm dụng vào việc trị bệnh nầy mà quên đi y học hiện đại do công khó nhọc của con người đã nỗ lực tìm ra. Rất ít ai biết rằng trong đó, vô tình đã có sự trợ giúp thật tinh vi của thế giới vô hình. Chắc chắn quí vị đã từng nghe những câu: “tự nhiên nghĩ ra” “hoặc tình cờ tìm ra”…
Nếu trị bệnh bằng điển lực đòi hỏi công đức và phước duyên của bệnh nhân, thì trái lại trị bệnh bằng phương pháp tiếp nhận khí công của con người lại chú trọng vào tâm đức và khả năng hiểu biết của người thầy. Sự tập luyện chuyên cần của bệnh nhân đóng vai trò rất chính yếu trong việc hết bệnh.Tìm một y sư khí công chân chính ngày nay để trị bệnh cũng có thể ví như tìm nước trên sa mạc, như vậy thì đã biết kết quả ra sao!
Đừng quá phí công và tốn thật nhiều tiền để “tầm thầy chữa bệnh” trên hai lãnh vực nầy, nhất là dễ đi vào con đường mê tín, xa lìa chánh đạo. Hãy cố gắng giữ tâm an lạc, luôn cầu nguyện, chuyên cần tập luyện, hướng tâm sức vào công việc phước thiện trong trí huệ, và tận dụng những gì đã có sẵn trong y học thì hy vọng mọi bệnh tật sẽ sớm được tiêu trừ hoặc sẽ gặp được thầy giỏi, thuốc hay.
Hãy tận nhân lực để tri thiên mệnh, và đức năng sẽ thắng số.

*Ghi chú: Thiêng liêng hay Thầy là những danh từ thường được dùng trong mật tông.
thinhphung
 
Bài viết: 42
Ngày tham gia: Thứ 5 Tháng 2 07, 2013 3:41 am

Re: Trị Bệnh Bằng Điển Lực và Khí Công?

Gửi bàigửi bởi Vương Văn Liêu » Thứ 4 Tháng 7 10, 2013 6:08 am

" Hãy cố gắng giữ tâm an lạc, luôn cầu nguyện, chuyên cần tập luyện, hướng tâm sức vào công việc phước thiện trong trí huệ, và tận dụng những gì đã có sẵn trong y học thì hy vọng mọi bệnh tật sẽ sớm được tiêu trừ hoặc sẽ gặp được thầy giỏi, thuốc hay."
Kết luận này có mặt đúng, nhưng tất cả không phải như vậy.
Không loại trừ những người lợi dụng làm tiền, còn nếu chỉ biết " tận dụng những gì đã có sẵn trong y học " thì mãi mãi chẳng bao giờ có cái gọi là Y Học Bổ Sung, không bao giờ có phát minh, khám phá. Tri thức và khả năng của con người thật to lớn, kiến thức chúng ta thu được chỉ là cỏn con.
Chúng ta được học rằng: ánh sáng đi theo đường thẳng, nhưng trong không gian không hẳn như vậy, nó được lực hấp dẫn của hành tinh khi sáng đi qua và đường đi của ánh sáng sẽ bị bẻ cong; có hình học Ơ cơ lít lại có hình học phi Ơ cơ lít- các định luật của hình học phẳng không còn đúng nữa.
Nếu đọc các cuốn sách Bàn tay ánh sáng hoặc Cuộc đời Đavita svily chúng ta thấy khả năng kỳ diệu của con người.
KCYD cũng là những khám phá vượt ngoài khuôn khổ trong sách vở ( vận dụng cả Đông y, Tây y để sáng tạo ra cái chưa có), lần đầu tiên xuất hiện trên thế giới.
..............
Tôi vừa đọc lại đoạn văn này của Thầy Ngọc, thấy thấm thía quá, xin trích dẫn lại để mọi người suy ngẫm:
Truyện kể rằng, có một vị đại giáo sư đào tạo ra nhiều giáo sư nổi tiếng là những học trò của ông, cho nên khi ông cần gọi đến phụ giúp ông, họ đến ngay. Nhưng những vị học trò này đã hết học kiến thức ngoài đời, họ học tiếp kiến thức thuộc tâm linh với một vị thiền sư, cho nên dần dần họ thoái thác để đi học đạo. Vị đại giáo sư bực tức nghĩ rằng, vị thiền sư kia học vị cao bao nhiêu, đâu có gì giỏi hơn ông, mà học trò ông lại theo thiền sư hết, ông có ý muốn lại thử thách so tài với thiền sư.
Một hôm ông đến đòi gặp thiền sư. Thiền sư mời ông ngồi. Ông nóng lòng đặt câu hỏi. Thiền sư chậm rãi mời ông hãy thong thả chờ ngài nấu nước pha trà mới tiếp chuyện. Khi ngài rót trà vào ly của ông, ngài vừa rót trà vừa hỏi thăm sức khỏe của ông, khiến nước ngài rót tràn ra khỏi ly chảy xuống bàn. Ông vội cản tay ngài lại và nói:
- Thưa ngài, ly nước đã tràn rồi.
Ngài mới chậm rãi trả lời :
Đúng rồi. Kiến thức của con người đã đầy như nước đã đầy ly, không thể nào chứa đựng học hỏi gì thêm được nữa.
Cũng như thế, vì có thành kiến cố chấp như một thói quen mà mình không hay biết, cho nên ngay cả khi bệnh, thực tình mình muốn chữa cho khỏi bệnh, nhưng hay nghi ngờ vào những cách chữa đơn giản, chỉ tin vào những cách chữa khó khăn cầu kỳ có vẻ khoa học, đã bỏ qua nhiều cơ hội khỏi bệnh. Nên một vị thiền sư đã nói câu :“ Chúng sinh không muốn hết bệnh “.
Tôi thắc mắc hỏi ngài tại sao lại như thế. Ngài giảng:
Bệnh nhân sẽ hỏi: ông cho tôi uống thuốc Tây hay Tầu hay Ta.
Nếu cho uống thuốc Tây, bệnh nhân sẽ hỏi, ông là bác sĩ đã có bao nhiêu năm kinh nghiệm về bệnh này, ông cho tôi uống thuốc gì ….Tôi đã từng chữa qua những bác sĩ bậc thầy, từng uống cả năm trời, đủ loại thuốc thật đắt tiền, loại thuốc mới phát minh công hiệu mạnh nhất mà không khỏi, ông có tài gì hay hơn mà đòi chữa bằng Tây y….
Nếu cho uống thuốc Tầu, bệnh nhân cũng nói tôi đã từng uống thuốc của lão danh y sư hàng mấy trăm thang cũng không khỏi….
Chỉ có nói đến thuốc gia truyền là loại thuốc bí truyền không cho biết thành phần thuốc được thì bệnh nhân hết so sánh thuốc Tây với Tầu. Nhưng lại còn thắc mắc, ông cho tôi uống thuốc sắc, thuốc tễ, thuốc tán hay thuốc viên?
Thầy thuốc chiều bệnh nhân, nên cho bệnh nhân lựa chọn.
Bệnh nhân nói, thuốc sắc, tôi ngại phải nấu. Thuốc tễ lớn qúa uống mắc nghẹn, thuốc tán bột tôi sợ uống bị sặc, thuốc viên nhỏ thì còn tạm được.
Thầy trả lời:
Được, tôi sẽ làm cho ông thuốc viên nhỏ để uống cho dễ.
Tưởng vậy là xong, nhưng bệnh nhân còn hỏi lại câu chót :
Thuốc viên thầy cho tôi uống là thuốc ngọt hay đắng. Nếu thuốc ngọt thì tôi uống thử chơi, thuốc đắng thì tôi chịu thua….
Ngài kết luận : Đó là cách mà chúng sinh không muốn hết bệnh.
Tôi hỏi Thầy, thực tâm bệnh nhân muốn hết bệnh phải nói làm sao ?
Ngài trả lời : Nếu qủa thật đã là bệnh nan y chữa Đông Tây không khỏi, đằng nào cũng chết, cứ phó mặc giao trách nhiệm cho thầy thuốc, và bệnh nhân phải nói rằng :
Tôi hoàn toàn tin ở thầy, miễn làm sao thầy chữa hết bệnh cho tôi, làm thầy thuốc phải có y đức, thầy chữa khỏi là cái phước cho tôi, chữa không khỏi cũng là cái cộng nghiệp tôi với thầy phải gánh chịu hậu qủa. Thầy bảo tôi làm gì tôi cũng làm theo….
Nhưng nói vậy vẫn chưa phải vậy. Nếu thầy thuốc là tôi, tôi sẽ nói: Bệnh này rất dễ chữa, chỉ cần uống thuốc và tập Khí công một thời gian là khỏi bệnh.
Bệnh nhân nghe thấy đơn giản lại không tin nên từ chối không chịu chữa, do đó câu nói của vị thiền sư nói qủa không sai: Bệnh nhân không muốn hết bệnh.
Đã có nhiều học viên của tôi phải thuyết phục bệnh nhân bằng lời khuyên chân thành : Sao không thử tập Khí công tự chữa bệnh có tốn tiền bạc gì đâu, bao nhiêu người tập đã khỏi bệnh nan y, không cần phải qua Trung Quốc tốn kém tiền bạc, họ cũng chưa dám bảo đảm là khỏi bệnh.
Ngay cả những người đang phải uống thuốc chữa cao huyết áp, mà huyết áp vẫn tăng cao không kiểm soát được sẽ dẫn đến tai biến mạch máu não, nhưng vẫn không chịu thử tập thở Khí công làm hạ huyết áp song song với dùng thuốc Tây y để tự cứu mình trong trường hợp huyết áp tăng cao đột ngột.
Vì họ cố chấp, tin rằng trên thế giới, ngành Tây y đã tốn hàng tỷ tỷ đô la để nghiên cứu thuốc chữa bệnh cao huyết áp còn chưa chữa được dứt hẳn bệnh cao huyết áp, thì Khí công làm sao mà chữa được.
Ai cũng cho rằng một phương pháp qúa đơn giản làm sao có thể tin được. Do đó, tùy duyên. Những bệnh nhân may mắn có duyên với Khí công bệnh sẽ khỏi. Người chưa có duyên, nên nghiệp bệnh vẫn chưa lành.

Vương Văn Liêu
Vương Văn Liêu
 
Bài viết: 823
Ngày tham gia: Thứ 6 Tháng 11 25, 2011 7:25 am

Re: Trị Bệnh Bằng Điển Lực và Khí Công?

Gửi bàigửi bởi tranhuu76 » Thứ 6 Tháng 7 12, 2013 1:03 pm

Chữa bệnh bằng khí công, thì người chữa và người bệnh phải cảm nhận được khí và điện chạy trong cơ thể bệnh nhân. Khi đặt ngón tay vào huyệt phải nghe được nhịp đập khí chạy thì mới được, Đặt theo từng đoạn đường kinh phải biết được đã thông hay chưa? Nếu bệnh nhân vẫn chưa nghe được nhịp thì cần phải vuốt lại đường kinh và để họ tập trung hơn.
Nhưng việc làm trên của người chữa cũng chỉ như đẩy xe cho nó chạy có chớn thôi, nếu xe không tự đổ xăng nổ máy chạy thì ... đâu vẫn về đó. :D
Cảm ơn Thầy Ngọc , Thầy Liêu. Khả năng con người là vô hạn, chỉ người học hỏi là bị hạn hẹp nhiều vấn đề mà thôi...

TH
tranhuu76
 
Bài viết: 175
Ngày tham gia: Thứ 2 Tháng 8 29, 2011 4:50 am

Re: Trị Bệnh Bằng Điển Lực và Khí Công?

Gửi bàigửi bởi thinhphung » Thứ 7 Tháng 9 14, 2013 9:37 am

Trị bệnh bằng Điển lực và khí công đều có cái hay của nó . Tôi có tham khảo và trực tiếp tham gia phương pháp chữa bệnh bằng Tha lực (Tâm linh) tức là nhờ cậy thế giới vô hình hay còn gọi là thế giới thứ ba, tuy nhiên phương pháp này có một hạn chế là người thầy chữa bằng tha lực phải sống thành người hai mặt, tức là khi chữa bệnh thì người đó sẽ không là chính mình nữa. Vì vậy người thầy này có cuộc sống rất phức tạp và luôn luôn phải nghe theo sự sai khiến của người khác.... Còn người thầy chữa bệnh bằng khí công thì tùy theo khả năng, tùy theo sự hiểu biết của mình mà từ đó tự mình vạch ra phương hướng để tìm một cách chữa bệnh có hiệu quả tốt nhất .Đương nhiên người thầy chữa bệnh bằng Tha lực thì chữa bệnh nhanh khỏi nhưng thường hay chối bỏ trách nhiệm của mình đốivới người bệnh, vì thế nhiều người không hiểu rõ cách chữa này nên đã dẫn đến Tiền mất tật mang...Vì vậy tôi đang tìm hiểu để chữa bệnh bằng khí công kết hợp với phương pháp KCYD.
thinhphung
 
Bài viết: 42
Ngày tham gia: Thứ 5 Tháng 2 07, 2013 3:41 am

Re: Trị Bệnh Bằng Điển Lực và Khí Công?

Gửi bàigửi bởi Liên » Thứ 7 Tháng 9 14, 2013 12:27 pm

Chào chú thinhphung!
Cháu không phải là thầy chữa bệnh, nhưng cháu may mắn được thử nghiệm phương pháp chữa bệnh bằng Tha lực (tuy còn ở mức độ thấp), nên cháu có đôi điều chia xẻ về chủ đề này.
Ở bài đầu tiên có viết: Trị bệnh (bằng Tha lực) chỉ là một phương tiện mà Thiêng liêng dùng để giáo hoá mang lại lợi ích tâm linh cho người hữu duyên mà thôi. Như Thầy Ngọc nói, mục đích khuyến tu, chứ không phải mục đích chữa bệnh.
Cháu đã thử: Khi muốn chữa bệnh cho ai đó, cháu chủ động thành tâm cầu xin Ơn trên chữa bệnh cứu giúp chúng sinh, và bàn tay cháu được Ơn trên điều khiển, đưa đến những vùng cần thiết trên cơ thể bệnh nhân. Cháu hoàn toàn tỉnh táo để cảm nhận rõ có luồng điện hút, đẩy, hay chói chói ở bàn tay mình.
Người bệnh có thể có cảm giác nóng ấm ở vùng nào đó, xuất mồ hôi, hoặc họ không cảm thấy gì cả nếu họ ít tập luyện và không tịnh tâm.
Trường hợp xin chữa từ xa, thì phải ở nơi yên tĩnh, và cháu phải tập trung cao độ thì mới giữ được hình ảnh ổn định của người bệnh trong tâm thức để chữa.
Lúc chữa hay không chữa, cháu thấy mình không có gì khác cả, có lẽ không phải như chú nghĩ :người thầy chữa bằng tha lực phải sống thành người hai mặt, tức là khi chữa bệnh thì người đó sẽ không là chính mình nữa. Vì vậy người thầy này có cuộc sống rất phức tạp và luôn luôn phải nghe theo sự sai khiến của người khác. .
Thậm chí, khi Ơn trên dùng bàn tay của cháu để chữa bệnh, nếu cháu hiểu biết về KCYĐ, cháu còn học thêm được rất nhiều điều.
người thầy chữa bệnh bằng Tha lực thường hay chối bỏ trách nhiệm của mình đối với người bệnh- Cháu nghĩ là khỏi bệnh tuỳ duyên, hay : trị bệnh bằng điển lực đòi hỏi công đức và phước duyên của bệnh nhân,để có kết quả hay không.
Trong cách chữa này, người thầy chữa không dùng kiến thức trí tuệ của mình, mà chỉ là có tâm thành, tự nguyện làm phương tiện để Ơn trên cứu giúp chúng sinh, được tăng phước giảm nghiệp cho mình, nếu người thầy chữa không thu tiền, thì bệnh nhân có thể tin tưởng. Hữu duyên thì khỏi bệnh diệu kỳ, khiến bản thân và người khác nhìn vào càng phát tâm mà học Đạo, vô duyên cũng chẳng mất gì, không hại gì, vì cháu nghĩ không khi nào Ơn trên lại làm hại bệnh nhân.
Chỉ có người thầy chữa, nếu vì mục đích kiếm tiền, mà mạo nhận là mình có Thần lực, rồi tự mình đặt tay chữa, nếu sai thì nguy hiểm cho cả người bệnh lẫn bản thân mình, thì đó là Nhân Quả.
Còn trường hợp các thầy KCYĐ, nhờ luyện tập mà tay có điện, và có kiến thức đầy đủ để chữa bằng năng lượng thì lại khác.
Liên
 
Bài viết: 181
Ngày tham gia: Thứ 6 Tháng 11 30, 2012 5:18 am

Re: Trị Bệnh Bằng Điển Lực và Khí Công?

Gửi bàigửi bởi thinhphung » Thứ 3 Tháng 9 13, 2022 9:06 am

Đã gần 10 năm trôi qua, tôi cũng đã hiểu một phần nào về chữa bệnh bằng tha lực hay bằng khí công. Tôi có 1 người bạn hơn tôi 2 tuổi, anh ấy hay chữa bệnh bằng tha lực, hiệu quả rất tuyệt vời hơn cả mong đợi. Anh ấy có khả năng thấu thị, nghĩa là anh ấy có thể nhìn thấy tạng phủ nào bị bệnh. Nhưng khi nói về khí công thì anh ấy không hiểu... Vậy khí công thực chất là gì..Theo như thầy Ngọc đã nói đó là Luyện tiểu chu thiên để thông mạch Nhâm - Đốc, sau đó luyện đại chu thiên để cho khí lực đầy đủ, để cho Tinh hoá Khí khí hoá Thần thần hoàn Hư....Theo tôi hiểu một khi bị bệnh thì sẽ biểu hiện ra bên ngoài bằng đau, hoặc 1 biểu hiện gì đó. Nếu ta chữa bằng tha lực hay khí công hoặc bằng phương pháp nào, mà bệnh nhân khỏi hoặc đỡ cũng là tốt rồi...
thinhphung
 
Bài viết: 42
Ngày tham gia: Thứ 5 Tháng 2 07, 2013 3:41 am


Quay về Đề Nghị / Yêu Cầu thêm chuyên mục đăng bài

Ai đang trực tuyến?

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào đang trực tuyến1 khách