gửi bởi admin » Thứ 7 Tháng 4 16, 2016 5:14 pm
Dĩ nhiên là 2 kết qu3a khác nhau, nhưng một đàng là theo tiêu chuẩn cố địng, một đằng theo dõi sự biến đổi của đường theo thời gian để biết chức naa8ng hoạt động chuyển hóa của tạng phả có tốt hay không.
Thí dụ theo tây y, sau khi ăn 2 giờ thử là 9mmo/l thì gọi là có bệnh tiểu đường, nếu 6,0mmol/l thì không có bệnh tiểu đường.
Còn theo KCYD, sau khi ăn trưa đo đường 12mmol/l, có 2 trường hợp xẩy ra :
Trường hợp 1 :
Trước khi ăn chiều đường xuống còn 6.ommol/l, thì chức năng chuyển hóa đường vẫn tốt không có bệnh tiểu đường cao,
Trường hợp 2 :
Ngược lại trước khi ăn chiều là lúc bụng đói mà thử đường vẫn còn 8, 9,10...mol/l là đường không chuyển hóa được lúc đó mới gọi là bệnh dư đường, là có bệnh tiểu đường.
Như vậy trường hợp 1 kết luận người ta bị bệnh tiểu đường là sai, và nếu thử theo tây y thì chỉ căn cứ vào con số mà kết luận họ có bệnh tiểu đường thì không biết nguyên nhân tại sao, nên không chữa được vào gốc bệnh, nên phải uống thuốc hạ đường suốt đời.
Theo KCYD, trường hợp 2 là ăn nhiều lười tập, sau khi ăn 30 phút nếu đo đường cao thì tập Bài Kéo Ép Gối Thở Ra Làm Mền Bụng dể co bóp thức ăn trong bao tử bằng phương pháp co bóp nhân tạo 100-300 lần bằng bài tập, thì đo đường lại sẽ xuống còn 5-6.0mmol/l, thì vẩn không thể kết luận bệnh nhân có bệnh tiểu đường được, mà chỉ kết luận bệnh nhân có bệnh lười tập.
Như vậy tùy bệnh nhân muốn chọn cách uống thuốc hạ đường suốt đời để nhân hậu qủa gây ra nhiều bệnh nan y và cuối cùng là ung thư do thức ăn không tiêu biến thành nhiều bướu ổ bụng, Hai là tập khí công bài Kéo Ép Gối Làm Mền Bụng sau mỗi bữa ăn, làm tiêu đường thì không có hậu quả do thuốc làm hạ đường gây ra ung thư.