Kính chào các sư huynh sư tỉ và các bạn,
Một bệnh nhân nữ 80 tuổi. Bị tiểu đường 5 năm nay, đầu năm nay bị stroke, nằm nhà thương 2 tuần lễ chữa trị, sau đó được về nhà, nhưng mỗi ngày phải uống rất nhiều thuốc về tim, huyết áp, cholesterol và tiểu đường. Sau khi tập các bài kéo ép gối thở ra, nạp khí trung tiêu, cúi ngửa, vỗ tay 4 nhịp, sau gần 2 tháng đã có thể bỏ hết thuốc tây, sức khỏe phục hối thấy rõ. Đường đo hằng ngày như sau: sáng, chưa ăn: số đo thay đổi từ 7.5 đến 11mmol/L
trưa, chiều và tối, số đo đường thay đổi từ khoảng 10 đến 19 mmol/L
số đo áp huyết: số đầu: thay đổi trong ngày từ 130 đến 150 ( lâu lâu có lần lên đến 170)
số thứ 2: thay đổi từ 65 đế 80 ( lâu lâu lại có lúc lên đến 90)
Số thứ 3 : nhịp tim thay đổi từ 70 đến 80 ( thỉnh thoảng có lúc chỉ có 60 hoặc nhả tới 90)
số đo hai tay có chênh lệch nhưng không nhiều, thỉnh thoảng có con số tương đối đều nhau ở hai tay.
nói chung, gia đình rất vui , chỉ có một điều, bệnh nhân khồng thoải mái vì bị ăn ít và kiêng khem nhiều thứ: lượng ăn chỉ còn 1 phần 3 so với lúc chưa nằm nhà thương, thức ăn căn bản là gạo lứt muối mè, trong ngày chỉ có một ít cá và rau, món ăn dặm thêm là chút khoai lang,khoai mài, chút bánh mì wholemeal, hột é, hạnh nhân, lô hội. Ban đầu bênh nhân tuy thèm ăn, muốn ăn thêm, nhưng người nhà khuyên bảo, vẫn chấp nhận. Lâu ngày, nhất là thời gian một hai tháng qua, phần vì người bệnh luôn tỏ ra đói khát, phần người nhà thấy tội nghiệp, khẩu phần ăn có nhích thêm một chút, có ngày con cháu lén cho ăn nhiều hơn, khiến cho số đo đường trong ngày có thể lên đén 20, sáng thức dậy chưa ăn gì số đo dường cũng đã lên 11 hoặc 12. Nhưng cơn đói của bệnh nhân cũng không dừng, bệnh nhân luôn cảm thấy đói cồn cào trong bụng. Và dù bệnh nhân được ăn nhiều hơn một chút nhưng sức khỏe lại không khá hơn, trái lại mỗi lần đường tăng cao, bệnh nhân tỏ ra mỏi mệt, không thể vỗ tay được 4 nhịp như trước, chỉ lều khều cho qua rồi than mỏi không tập. Nhận xét thấy rằng, bệnh nhân có vẻ được bình thản chịu đựng cơn thèm ăn vào lúc sáng mới ngủ dậy, số đo đường còn thấp. Đến chiều tối, số đo đường lên cao, bệnh nhân mỏi mệt, không tập, chỉ đòi ăn, có lúc như đi vào khủng khoảng, gào khóc, đòi ăn no để nếu bị chết hoặc bị stoke, bị vô bệnh viện lại cũng chấp nhận.
Người nhà có vẻ sa sút niềm tin, họ bảo là, phương pháp khí công y đạo rất hay nhưng là một viên thuốc khó nuốt. Mong các sư huynh sư tỉ có phương pháp gì giúp cho bệnh nhân bớt phải chịu đựng sự dày vò của bao tử không, xin giúp ý kiến. Tôi xem trong bài tiểu đường của thầy, chỉ thấy hướng dẫn rằng, bệnh nhân tiểu đường ở thời kỳ trung tiêu (ăn bao nhiêu cũng vân thấy đói) thì cho ăn khoai mài nấu với hột sen. Cho ăn rồi cũng không dứt đói, ăn đến khi vượt mức cho phép ( 12, sau khi ăn ) vẫn bảo chưa thấy có gì trong bụng.
Mong sớm nhận được hồi âm của các sư huynh sư tỉ và các bạn.
Thân mến,
Son Nguyen