Cám ơn thầy Đỗ Đức Ngọc KCYĐ,
Con đuợc một nguời quen giới thiệu đếnTCĐ do thầy Dư Quang Châu thực hiện, nhưng nguời ấy cho biết thầy Kha dạy khá hơn. Lên mạng tìm thì thấy thầy Kha dạy lèo tèo quá, thầy Châu có vẽ tỉ mĩ và theo phuơng pháp khoa học và chất luợng hơn. Thực tế, cháu của con đến tận nơi để học trong lớp với thầy Châu thì không như trên mạng. Chẳng có gì tuyệt đối cả.
Sau một thời gian nghiên cứu con đã xuất chiêu, có những bệnh tật đuợc phóng thích ngay thật thích thú. Thầy Dư Quang Châu vẽ mặt hiền lành thánh thiện đang kính cũng như thầy. Nói đến thầy Võ Hoàng Yên con cũng thấy qúy mến với cái tâm bác ái và bồ tát ấy.
Về luyện tập và ứng dụng, con dùng y lý của thầy quá phong phú, vài chiêu thức Khí Công YĐ và y duợc để ngừa và phòng bệnh rất tuyệt và tự tin. Thỉnh thoảng con vào trang mạng của thầy, để ý biết thầy cũng cập nhập hóa thông tin biến hoá hư hư ảo ảo huyền diệu và linh động biết rằng thầy chưa thỏa mãn về kiến thức của mình. Con phải học theo thầy nhiều lắm, càng học càng say mê.
Có những bệnh đau nhức sơ sài thì TCĐ thần sầu. Đôi khi cũng dùng kinh công của thầy Võ Hoàng Yên, nhưng con thấy tựa như Chiropractic " Chỉnh Xuơng Liệu Pháp " và phuơng pháp Chỉnh Xưong có hiệu quả hơn có lẽ vì của thầy VHY mình chưa thức hiện đúng cách, bệnh tật bị lại nhanh quá. Qua video thầy thầy Yên là bậc cao siêu không thể phủ nhận.
Với cách xưng hô của thầy Yên, với phụ tá và bệnh nhân và đồng bào, con thấy không phù hợp với những nguời văn minh phuơng tây. Mình là thầy, bệnh nhân và thân nhân không nên cúi rạp tự xưng với mình là con- có khi tuổi ngang nhau hoặc lớn hơn.
Đâu cần phải cúi rạp, hay phải xưng là con mới tỏ lòng kính trọng. Khi họ đến với mình từ phuơng xa lặn lội để tìm đến mình là đã tỏ lòn tôn kính rồi. Vã lại, trong đám nguời bệnh đâu phải ai cũng là Phật tử. Họ đến, nhờ đuợc chữa bệnh. Họ lớn tuổi mà mình vẫn để họ xưng hô là con thì ..... Để tỏ lòng kính trọng, chỉ cần mong họ học hỏi Phật Pháp, đạo đức , làm lành , giúp đỡ những nguời thua kém mình. Chớ cần gì xưng hô và cuối rạp nguời " tổn thọ mất ".
Từ thầy Dư Quang Châu, Bùi Quốc Châu, Lý Phuớc Lộc và thầy có phong cách của nguời tây phuơng, xưng hô thầy và em, có thể là ông bà và bác, hay vô cùng................ Cách xưng hô đã cho biết mọi nguời đều như ta " bình đẳng không phân biệt giai cấp giàu nghèo hay hèn kém ". Tạo cho họ có thêm niềm tin tự vuơng lên và tự học hỏi, tin vào bản thân mình.
Nói về Y Đạo thầy đã đem những video của các thầy khác lên, cho biết tâm của thầy không có ngã chấp và biết lo cho nguời. Con xin thay mặt mọi nguời gởi lời tôn kính cám ơn thầy và noi guơng theo thầy.
Bệnh tật làm cho thân xác đau đớn nhưng không chết. Thân xác tan rã và tâm phân tán làm cho họ mất mạng. Những cái tự ty là do tâm. Thân xác đau đớn hành hạ cũng do tâm của họ. Khổ nổi không ai giống ai, có cái tâm cố châp không nghe lời B.S hoặc thầy thuốc thích nghe lời xàm ngôn hay hay rồi thực hiện. Có nhiều vị học hành và đạo đức chưa đủ chất luợng, ra ngoài phê phán chê bai cho rằng y học, B.S thầy thuốc đều không biết chữa trị, chữa sai lầm chết oan vô số…… Chỉ có họ mới chính thức hiểu biết - nhưng hỡi ơi trình độ kém quá nhưng có bằng thạc sĩ tiến sĩ, cho thuốc nhân gian gọi là “ Bí truyền “.. Bệnh nhân xấu số bệnh nặng hơn hay tự thăng thiên thi cho là số trời hoặc là không chịu nghe lời THẦY. Phải chi họ hỏi thêm và từ tốn hơn thì hay biết mấy.
Con có thấy thầy, thầy Châu, Lộc, Yên, Thắng, Minh thì con yên tâm theo học. Cả năm nay con chú tâm về Đạo Học nhiều hơn Y Học nên con đóng góp với thầy ít đi, nhưng tâm của con lúc nào cũng bên cạnh thầy.
Con cám ơn thầy nhiều
Nam Nguyen <dr_namnguyen58@yahoo.com>