Sự thật về các nhà ngoại cảm.
Thời gian gần đây những vấn đề liên quan đến các nhà ngoại cảm được báo chí, người người phanh phui, phân tích, đánh giá nhưng liệu có mấy ai đứng ở vị trí khách quan, tổng thể nhìn nhận về sự đúng sai, những khuất tất có nơi khả năng ngoại cảm ở 1 số người?
Họ - cả các nhà ngoại cảm lẫn những người lên tiếng công kích, triệt hạ sự mê tín xung quanh khả năng ngoại cảm có thật sự rõ biết về vấn đề ngoại cảm hay chỉ là cách hành xử mang tính cảm tính, bốc đồng chủ quan và việc làm phần nhiều mang bản chất “Giậu đổ, bìm leo” ở thái độ sống của loài người đương thời?
Vì sao những năm gần đây số lượng nhà ngoại cảm, đồng bóng, bói toán, nhà phong thủy, học giả tâm linh… không ngừng gia tăng về số lượng?
Nguyên nhân là do vấn đề cung cầu. Khi con người có những bấn loạn nội tâm thì xu hướng thường thấy là họ sẽ tìm đến nương nhờ vào yếu tố tâm linh. Với nội tâm bấn loạn, sự giới hạn hiểu biết về cõi giới vô hình thì con người chỉ dựa vào mê cuồng si mà tìm đến những người có khả năng tâm linh và những con người có khả năng chạm đến cõi giới vô hình bỗng chốc trở nên siêu việt. Do được kính trọng, tôn quý mà cuộc sống của những nhà tâm linh trở nên sung túc, no đủ, dư dả,…
Những kẻ cơ hội, thủ đoạn nơi xã hội con người không bao giờ thiếu. Mắt thấy cơ hội làm giàu họ mau chóng chớp lấy thời cơ để hóa thân vào những kẻ “buôn thần, bán thánh”. Với vài lời đồn thổi, không cần có giá trị thật cùng với sự tiếp tay của niềm tin mù quáng, dại cuồng ở những người nhẹ dạ, cả tin những kẻ lêu lổng, bất toàn mau chóng trở thành những ông thầy, bà thầy đạo mạo, cao tay.
Đó cũng chính là nguyên nhân để các nhà ngoại cảm xuất hiện nhan nhãn nơi xã hội con người. Và một yếu tố điểm nhấn thường thấy là “Bụt ở nhà không thiêng”.
Cũng như các ngành nghề khác như giáo viên, bác sĩ, kỹ sư, chính khách,… mọi thứ đều có thật, có giả. Ngay cả việc học thì cũng đã có học thật, học giả thì sự tồn tại thật giả ở mọi nơi, mọi thành phần, tầng lớp xã hội đâu hẳn là vấn đề siêu hình, không dễ nhận thấy.
Điều quan trọng nhất để phân định thật giả nơi con người là cách sống của con người. Họ sống thực sự vì ai, vì điều gì? Đừng vội cả tin vào miệng lưỡi, ngôn từ của con người.
Thế nên, các nhà ngoại cảm là có hàng thật, hàng giả.
Lẽ dĩ nhiên là hàng giả thì khó thể cho ra được những kết quả chuẩn, đúng đắn.
Còn hàng thật thì sao?
Ngay cả hàng thật cũng không thể cho ra những kết quả luôn đúng.
Tại sao?
Tại vì ngay chính họ cũng không thật biết sự đúng sai nơi kết quả mà họ đưa ra. Họ hoàn toàn không có khả năng thẩm định giá trị của việc họ làm.
Trên thực tế là không có một trường học chính quy chỉ dạy khả năng ngoại cảm nơi con người. Phần nhiều khả năng ngoại cảm của con người có được do sự nhạy cảm tâm linh nơi con người. Về sau nhờ sự nhạy cảm tâm linh được nhiều người biết đến mới khai sinh ra nhà ngoại cảm.
Tại sao có những người có độ nhạy về vấn đề tâm linh?
Đây là vấn đề mà khoa học, chủ nghĩa duy vật chủ quan ngày nay quy vào tội trạng “Truyền bá mê tín dị đoan” thế nên dựa vào thực trạng giới hạn nơi sự hiểu biết của con người ta không thể lý giải được.
Tuy nhiên, nếu “xé bỏ” vấn đề duy vật, khoa học thực thể thì ta có thể “xét lại” nguyên nhân sự tồn tại của những người có độ nhạy tâm linh. Có thể ở những kiếp lâu xa trước đó họ đã từng là những người luyện bùa ngải, chú thuật,… rồi họ chết đi. Việc tái sinh trở lại khiến họ không nhớ hết những gì tiền kiếp nhưng không hẳn tàng thức được trao dồi chuyên tâm xưa cũ hoàn toàn mất cả. Cho đến lúc đủ duyên thì việc chạm đến thành phần vô hình giúp họ dần bộc lộ khả năng ngoại cảm.
Nghe có vẻ siêu thực nhưng không hẳn là điều không thể chứng thực bằng cơ sở khoa học, tư duy logic.
- Tại sao có những thiên tài toán học, vi tính, nhạc sĩ, ca sĩ,…?
Sẽ không có câu trả lời dựa trên cơ sở khoa học và duy vật. Còn việc tin nhận có sự tồn tại của tàng thức lưu giữ kỹ năng, sở thích từ tiền kiếp là tùy thuộc ở mỗi người.
Khi xét đến một gia đình có truyền thống về một ngành nghề nào đó thì ta sẽ dễ dàng “bắt gặp” có những đứa trẻ được sinh ra trong gia đình đó có tài năng di truyền thiên bẩm. Và nếu đổ lỗi cho việc bộc lộ khả năng thiên bẩm là do yếu tố di truyền dòng tộc thì sẽ không đúng với sự logic và tính đúng đắn của khoa học ngày nay. Vì theo quan niệm của khoa học chủ quan, giới hạn ở thời điểm hiện tại thì “con người chết là hết” và kết cấu vật chất tạo nên bộ não, cơ thể không thể mang theo những kỹ năng di truyền từ cha mẹ. Yếu tố vật chất chỉ mang thông tin di truyền giống nòi mà không thể mang theo sự hiểu biết của dòng tộc.
Tuy nhiên, nếu chấp nhận và dựa vào duy tâm khách quan thì đây là sự luân hồi cục bộ nơi dòng tộc của tâm ý sự sống đã từng gắn bó với gia tộc này, tâm ý sự sống đó đã trở lại cùng với niềm đam mê, sở thích, kỹ năng sớm được bộc lộ.
Nếu xét đến những dòng tộc bệ rạc, suy đồi thì ta cũng dễ dàng nhận thấy những đứa trẻ sớm biểu hiện những đức tính xấu của gia tộc đó. Cụ thể hơn là nếu xét một gia tộc có truyền thống làm bạn với sâu rượu, ma men thì con cháu của họ sẽ sớm bộc lộ khả năng bia rượu vô đối hoặc là người có hệ thần kinh mụ mẫm, kém trí, lạc thần,... Đây có thể là yếu tố luân hồi cục bộ cùng với việc “đồng thanh tương ứng, đồng khí tương cầu”, những người trở lại vốn là bạn nhậu thân tín, thường xuyên của gia tộc hoặc họ chính là “thế hệ trước” của dòng tộc đó… đã “trở lại”.
Khi tạm chấp nhận sự luân hồi tồn tại thì sự sai khác biểu hiện về tính tình, thái độ của những đứa trẻ sơ sinh cũng dễ dàng được nhận biết. Đó vốn là tiềm thức căn bản của người trở lại. Tuy nhiên, tiềm thức xa xưa không hẳn sẽ “trói” cuộc đời của người trở lại mà yếu tố môi trường sống, sự giáo dục và việc tích lũy cái biết ở kiếp hiện tại sẽ tạo ra cuộc đời của người trở lại.
Phần trình bày bên trên của tôi dường như đã vượt ra khỏi nội dung của bài viết. Nhưng thật ra những vấn đề trình bày có ít nhiều liên kết với vấn đề ngoại cảm và cũng là việc bổ sung cho người đọc về một “mảng khuất” nơi hiểu biết của nhân loại ngày nay.
Quay lại vấn đề tiếp xúc, chạm đến phần tâm linh ở các nhà ngoại cảm hàng thật.
Vì giới hạn hiểu biết, tầm nhìn, khả năng và thực lực vốn có mà những nhà ngoại cảm muốn “nắm bắt” thông tin tâm linh phải nhờ vào một lực lượng vô hình cùng những nhạy cảm tâm linh. Thế nên, việc đúng sai nơi kết quả thu được những nhà ngoại cảm gần như không thể làm chủ.
Thêm nữa, vì khả năng ngoại cảm thường là “tiếng vọng tiềm thức” mà không dễ có một phương pháp rèn luyện đúng đắn, việc không được rèn giũa thường xuyên theo thời gian cũng như việc lạm dụng khả năng ngoại cảm, việc gia tăng bản ngã ở nhà ngoại cảm thì sự nhạy cảm tâm linh sẽ mất dần đi và những kết quả tâm linh ngày càng bị sai số, mắc nhiều lỗi lầm.
Sự cố gắng chứng minh đúng cho những kết quả được kiểm tra, khẳng định sai càng làm cho hình ảnh những người có khả năng ngoại cảm tự nhiên thêm lu mờ, đánh mất uy tín, sự tín nhiệm ở mọi người. Kết quả là hình ảnh một nhà ngoại cảm đã chết về mặt tâm linh sẽ phơi bày trước mắt mọi người và số đông những kẻ hiếu kỳ với nội tâm cạn cợt cùng khả năng tư duy vụng về, hời hợt.
Cuộc chơi với lực lượng vô hình thường rất nghiệt ngã, người chơi có thể được đưa lên tận trời xanh nhưng cũng có lúc bị dập vùi không thương tiếc. Cái giá phải trả cho cuộc chơi tâm linh mà người chơi không thể tự chủ là không thể nghĩ bàn.
Trên thực tế là thành phần vô hình hỗ trợ cho nhà ngoại cảm không phải là thần thánh biết tuốt, biết tất cả. Sức hiểu họ vốn dĩ có rất nhiều giới hạn, khi nhà ngoại cảm cần một thông tin tâm linh thì lực lượng tâm linh trên ra sức tìm kiếm nhưng không hẳn lúc nào cũng tìm được thông tin mà nhà ngoại cảm đang cần. Và sự nôn nóng, mong cầu khẳng định khả năng tâm linh nơi nhà ngoại cảm sẽ khiến lực lượng vô hình “rối trí”. Kết quả là việc trả về tín hiệu tâm linh sẽ bị sai số hoàn toàn.
Thế giới tâm linh sở dĩ tồn tại là do yếu tố tâm ý sự sống vô hình. Tâm ý sự sống vốn dĩ là thức nhưng trong thức của tâm ý sự sống lại có cả sự tồn tại của tâm tưởng. Khi sự móng cầu, cuồng tín thúc bách ở nhà ngoại cảm cùng lực lượng vô hình đồng minh thì tâm tưởng của thế giới tâm linh “bắt” được tín hiệu sẽ lưu xuất ra tâm ý sự sống giả và khi đó phát ra những tín hiệu giả dẫn đến kết quả nhà ngoại cảm thu được sẽ sai sự thật.
Nghe chừng khó hiểu và hoang đường. Thế nên tôi sẽ trình bày một vấn đề mà có một số không ít người từng biết đến dù không tường tận căn nguyên.
Cụ thể là việc nhập xác, lên đồng. Việc đồng cốt cũng có thật, có giả nhưng hiển nhiên là tôi đang đề cập đến hàng thật. Ở Việt Nam, có một số trường hợp vong mượn xác nói tiếng Khơ - me, tiếng dân tộc thiểu số dù rằng người bị mượn xác chưa từng biết đến người Khơ-me, người đồng bào,… Không ít trường hợp phần vong nhập xác tự xưng là thần thánh, Quan âm bồ tát, Tề thiên đại thánh,… và đưa ra những “lời phán truyền trật chìa”. Tề thiên đại thánh vốn dĩ là một con khỉ trong câu truyện Tây Du Ký của tiền nhân Ngô Thừa Ân vì cớ gì lại trở nên có thật và lên nhập xác? Quan thế âm bồ tát vốn là một tạo hình bồ tát nơi cõi Tây Phương kề cận Phật A di đà cớ gì lại hiện thân ở cõi Ta bà?
Nếu bạn khách quan, cởi mở tư duy thì vấn đề tôi trình bày ở trên đã được lý giải. Chính tâm tưởng và thức biết đã làm nhiễu loạn khả năng ngoại cảm của những nhà ngoại cảm.
Tất nhiên là những vấn đề tôi vừa trình bày phần nhiều vượt ra ngoài sự hiểu biết của lực lượng vô hình cũng như các nhà ngoại cảm hiện nay. Chính sự giới hạn hiểu biết của các nhà ngoại cảm và lực lượng vô hình phò trợ sẽ làm ảnh hưởng đến kết quả ngoại cảm thu về.
Mặt khác, phần hồn của những người đã chết không hẳn lúc nào cũng chờ đợi người thân “bắt” được tín hiệu tâm linh “tìm nhặt” thân xác về rồi thì mới “chịu” siêu sinh. Số đông phần tâm ý sự sống vô hình đã cuốn vào vòng luân hồi nghiệp nhân quả từ lâu xa. Những người bạn chết cùng với đương sự không hẳn còn chờ đợi “đồng đội cũ” tìm đến và ra sức chỉ điểm. Thêm nữa, đồng đội cũ còn sống không hẳn đã còn nhớ nơi người bạn chiến đấu cùng đã nằm xuống… Thế nên việc tìm ra hài cốt nhầm lẫn không phải là vấn đề khó lý giải.
…
Tôi cạn nghĩ mình cũng nên nói thêm về cách hành xử chủ quan, thiên kiến, phiến diện, cục bộ ở loài người (nói chung).
- Tại sao con người vẫn thường có lối hành xử “giậu đổ, bìm leo” trải qua suốt lịch sử ra đời và phát triển của nhân loại?
- Tại sao sự ra đời của những nhà ngoại cảm buổi đầu được dung dưỡng, chấp nhận và rồi đến nay lại cố ra sức phá bỏ, phủ định sạch trơn vai trò, giá trị đóng góp, những việc làm đã từng được thừa nhận hữu ích, thấm đẫm tình người?
Nếu bảo việc làm của các nhà ngoại cảm là hoàn toàn sai thì “Tại sao việc làm hoàn toàn sai đó lại có thể tồn tại dài lâu và được không ít giới quản lý đất nước và xã hội tin nhận, cầu cạnh “nhờ vả”… qua rất nhiều đời?”.
- Phải chăng khi đó sức hiểu của loài người còn ngây ngô, mông muội… và hiện tại con người đã khôn hơn với sự hiểu biết đủ đầy? Do vậy nên tri thức nông cạn, non kém một thời xa xưa cần phải được con người cũng những nhà quản lý xã hội xóa bỏ, triệt tiêu hoàn toàn không để xót lại một dấu vết theo đúng nghĩa “Nhổ cỏ phải nhổ tận gốc”.
Nhưng phải chăng kết quả thu được từ các nhà ngoại cảm có không ít kết quả đúng?
- Vậy điều này sẽ lý giải làm sao?
Chỉ vì những kết quả sai lầm ở các nhà ngoại cảm cả thật lẫn giả mà con người vội vàng phủ nhận sạch trơn những đóng góp đã từng có ích cho xã hội thì “Phải chăng đây là cách hành xử thiếu tính chuyên nghiệp, cách hành xử của những kẻ “Ăn cháo, đá bát”…?
- Và “Phải chăng cách hành xử và sự hiểu biết của con người hiện nay đã khách quan, sáng rõ, luôn đúng?”.
Tôi đã thử thả lòng mường tượng về việc đi tìm hài cốt của những người đã khuất ở các nhà ngoại cảm và đặt câu hỏi vụng “Giá trị, mục đích của việc làm đó là gì?”
- Phần nhiều giá trị, mục đích của việc tìm hài cốt người đã khuất là đưa thân xác người chết về nơi an nghỉ đàng hoàng, yên lành. Đây là việc làm nhằm an định lòng người sống là chính. Ngoài giá trị an định lòng người thì việc làm trên còn thể hiện trách nhiệm, nghĩa vụ của người sống đối với người chết. Số khác làm việc trên nhằm lấy tiếng cũng như việc thu gom quyền lợi…
Bỏ qua những mục đích tư lợi, tôi sẽ xét việc làm của các nhà ngoại cảm chân chính tìm hài cốt liệt sĩ vì tình người nhằm giá trị an lòng người sống. Nếu bảo rằng “Đây là việc làm không đáng quý, đáng trọng” thì đó là lời không phải với lòng tôi.
Và rồi việc xuất hiện những nhà ngoại cảm giả danh cùng với những kết quả ngoại cảm “dỏm” cùng với “vật chứng” ngụy tạo. Việc “lừa người, dối mình” ở các nhà ngoại cảm dỏm được phanh phui ra ánh sang đã kéo theo một hệ lụy. Với sự hiểu biết nông cạn, nửa vời ở một số ít người - họ đã “níu kéo” ngành khoa học cũng mang tính tạm thời, nửa vời cùng với chuỗi hệ thống phương tiện thông tin đại chúng mang tính chủ quan, nông cạn ra sức “triệt tiêu” thành quả, giá trị gốc mà giới ngoại cảm đã từng mang lại.
Việc cố ra sức chứng minh đúng họ đã chủ quan lẫn khách quan “xóa sổ” những kết quả ngoại cảm đúng đắn. Nếu bảo họ đã làm đúng thì e rằng tôi đã nói lời khiêng cưỡng, hư vọng, dối lừa…
Dù vậy, dưới góc nhìn chủ quan, cục bộ thì con người (nói chung) và những người đang ra sức “triệt hạ” giới ngoại cảm luôn cho rằng việc họ làm rất quả cảm, thánh thiện, cao thượng,…
Tuy nhiên, ở góc nhìn tổng thể, toàn diện, khách quan hơn thì tôi và bạn có thể nhận diện giá trị của những việc “triệt hạ” khả năng ngoại cảm ở các nhà ngoại cảm dường như mang tính cảm tính, có phần chủ quan. Việc làm đó có thể gọi là việc “Đào mồ quá khứ, bới thây người chết”, gây mất niềm tin, tăng trưởng sự hoài nghi nơi người sống, là việc làm gây nhiễu loạn lòng người,…
Vì sao?
Vì việc ngoại cảm được chấp nhận, tồn tại từ lâu đã mang lại biết bao nhiêu bộ hài cốt của các chiến sĩ cùng nạn nhân của chiến tranh. Những bộ hài cốt được quy tập đã góp phần an lòng người sống lẫn kẻ chết. Và rồi “Đùng một cái” loài người cố chứng minh kết quả ngoại cảm là giả, là sai.
Liệu thân nhân của những bộ hài cốt có thể an lòng, việc nguôi ngoai nỗi khổ đau, muộn phiền về nỗi đau mất người thân lại được khơi dậy, cào xé cho tươm máu?
Niềm tin bị đánh cắp, sự hoài nghi thật giả khiến thân nhân của người đã khuất thêm bấn loạn, bất an,… Là điều tốt hay việc xấu thật không dễ một lời mà nói cho tường tận.
Nếu bảo rằng “Việc làm của những người đang chủ quan ra sức “triệt hạ” khả năng ngoại cảm ở con người là tội ác khó thể thứ tha, là việc làm tương đồng với việc “Đào mồ, quật mả” thì cũng không hẳn là lời nói hoàn toàn sai quấy.
Lẽ ra, con người dựa vào khoa học ngày nay phải có cách hành xử khôn khéo, khách quan, đúng mực hơn. Việc ra sức thể hiện bản thân đã đẩy họ vào những cuộc tranh cãi không hồi kết. Giới thông tin lại có dịp “ném” cho độc giả một tảng băng vào mặt hồ tĩnh lặng.
Và lực lượng các nhà ngoại cảm bị triệt hạ lại lên tiếng bảo vệ uy tín, danh tiếng,… cùng với những hành động phản kháng, chống trả. Rồi thì… sự việc cũng sẽ không đi đến đâu vì cả hai phe tranh cãi đều không rõ biết những việc đã, đang, sẽ làm. Mỗi phe đều có đúng, có sai riêng và do mãi tranh cãi họ đã quên mất việc lắng nghe để thông cảm, để hiểu rõ hơn vấn đề. Vì thế việc tranh cãi nhùng nhằng, không hồi kết,…
Giới quản lý xã hội, quản lý đất nước thì có phần bàng quang, đứng ngoài cuộc vì việc tranh cãi giữa 2 phe có vẻ không ảnh hưởng nhiều đến quyền lợi, địa vị của họ.
Thêm nữa, giới quản lý cũng không thể thấu rõ bản chất của vấn đề nên chọn lựa làm kẻ ngoài cuộc để an toàn là sự chọn lựa khôn khéo. Cho đến khi giới quản lý thấy sự việc sẽ chẳng đi đến đâu thì họ sẽ mở lời cho giới truyền thông “dìm hàng” “chặt đứt” “dọn dẹp” tảng băng được ném xuống mặt hồ yên ả thì mọi việc dường như được giải quyết triệt để.
Dù vậy, việc tranh cãi vẫn sẽ không thể ngã ngũ và sẽ bùng phát khi có dịp. Nhất là khi giới truyền thông bị “bí” đề tài. Còn sự hiểu biết của con người vẫn lẩn quẩn, không sáng rõ, kéo theo sự si mê cuồng loạn, hoài nghi,…
VÔ ƯU