Góp ý cho bác, hi vọng có thể giúp phát triển phương pháp ch

Nơi giúp đỡ lẫn nhau trau giồi kiến thức.

Góp ý cho bác, hi vọng có thể giúp phát triển phương pháp ch

Gửi bàigửi bởi admin » Chủ nhật Tháng 7 26, 2015 10:32 am

Chào bác

Hôm qua cháu đang tìm kiếm tài liệu thì tình cờ vào các trang chia sẽ kiến thức của bác. Quả thật bác rất giỏi, cháu rất ngưỡng mộ hành động chữa bệnh cao đẹp của bác.

Cháu khá tò mò về các bí ẩn khoa học, nên cháu cũng đang thử sức nghiên cưu độc lập về các vấn đề bí ẩn đó.
Cháu đã phát hiện thấy một trạng thái điện lạ trên cở thể, nhưng mà tính chất khác với những gì cháu tìm thấy trên mạng.
Sau đây là quá trình phát hiện ra trạng thái điện lạ, câu chuyện này không đơn giản chỉ là cách tạo ra trạng thái mà nó còn liên quan đến các hiện tượng lạ ( cháu hay gặp no reply nên cháu sẽ phóng hết ý, mong bác thông cảm ):

Cách đây vài năm (khoảng 6 - 7 năm), lúc còn học ở trường trung học cơ sở, cháu đã rất chán nãn về chương trình đào tạo giáo dục và các vấn đề xã hội. Mặt dù rất ghét, nhưng cháu vẫn cố gắng học tốt và tham gia bồi dưỡng để đi thi học sinh giỏi vì dù sao thì mình cũng phải có chổ đứng tốt trong xã hội. Cháu rất dốt về văn và các môn học thuộc lý thuyết. Nên vào các giờ này, chép bài, nghe giảng nhưng mà đầu óc có chia thêm một kênh số 2 để tưởng tượng mơ hồ bay bổng rồi tính toán thiết kế mạch điện, máy móc... Lúc đi học về, có lúc đi bằng xe đạp nên đôi khi cháu có đạp đi chơi đến những nơi mới lạ. Cháu cũng mê tốc độ nên cũng có lúc tìm các đoạn đường mới và lớn để đạp nhanh hết mức ( tầm 40 - 50 km/h ).
Rồi năm học lớp 9 cũng đến, đây là giai đoạn chán nãn nhất vì phải ôn thi vào lớp 10. Và cũng là giai đoạn mơ mộng và đạp xe đi chơi nhiều nhất thời trung học.
Đạp xe vào trời mưa và ngắm nhìn các tia nắng xuyên qua mây đen ( phố chiều không người, chỉ 1 mình giữa đường và ngắm cảnh đẹp kỳ vĩ ). Đạp xe vào các chiều hoàng hôn nhìn mặt trời đỏ rực lặn xuống, ngắm mây gạch và các tia nắng vàng huy hoàng cuối cùng. Rồi các đám mây mưa giông tím đậm khổng lồ và sấm sét to trầm. Đến bầu trời trong vắt đầy sao sau những cơn bão... Những lúc đó làm cháu thực sự cảm thấy hạnh phúc vô cùng.
Cháu cũng là người mê thiên văn nên có xem nhật thực, nguyệt thực, mưa sao băng, làm kính thiên văn,... Những lần quan sát tạo nên ấn tượng mạnh khó quên.

Vì ngắm nhiều cảnh lạ rộng đẹp, quan sát hiện tượng thiên văn hiếm gặp, đạp xe tốc độ cao và mơ mộng nhiều nên các giấc mơ khi ngủ dần dần trở nên kỳ lạ. Nó bắt đầu với các giấc mơ nhật thực, các hành tinh nhìn thấy rỏ to trên trời cho đến cảnh mặt trời vài tỉ năm sau trở thành sao khổng lồ đỏ to đến mức nuốt trọn trái đất, siêu bão cát gió thổi nóng lạnh khủng khiếp. Rồi cực quang, các vụ nổ siêu tân tinh, các tinh vân mới hình thành rỏ to và sắc nét cực kỳ dù chưa bào giờ chứng kiến và xem phim khoa học ở các cảnh quay đặc biệt đó. Rồi mơ các giấc mơ mà bản thân mình di chuyển với tốc độ cao, bay, đi xuyên tường, có khi bay ra khỏi hành tinh,... những giấc mơ đó làm đầu óc cực kỳ hưng phấn và thức tỉnh, có thể điều khiển bản thân làm gì hay sáng tạo hoặc xuyên qua các giấc mơ khác.
Khi thức thì cháu có suy ngẫm lại và nhớ lại những gì đã mơ, và dần thì cảm thấy mọi thứ thực tại đang xẩy ra như đã xẩy ra ( deja vu ) nhưng mà ít khi tiên đoán được chính xác cái gì xãy ra. Đúng là một số lần tiên đoán cảnh và rồi nó xãy ra thực sự, nhưng đa số là không ý nghĩa mấy ngoại trừ 2 giấc đặc biệt.
Giấc này là cháu mơ nhà được xây lại, 2 tầng, cầu thang bên phía tây, và chính xác vị trí phòng ở của bản thân trong tương lai. Nhưng mà lúc đó thì không hề có chuyện xây lại nhà, và nó là một điều hết sức phi lý ( cháu giữ kín bí mật ). Và rồi vài tháng sau thì tự nhiên bố quyết định xây lại nhà, lên 2 tầng làm cháu hết sức ngạc nhiên. Bố thiết kế nhà và hỏi vị trí đặt cầu thang thì cháu chỉ chính xác vị trí của nó, nhưng mà cuối cùng thiết kế cầu thang bên hướng đông theo ý bố. Cháu đã từ bỏ giấc mơ đó. Và rồi trong lúc làm nhà, do các vấn đề về ánh sáng hay gió gì đó mà cầu thang được chuyển về bên phía tây và chính xác vị trí mà cháu đã chỉ. Rồi đến lúc phân bố phòng khi xây tần 2 thì nó đúng y nguyên như trong mơ, nhưng khi mình chọn phòng và nói ra thì lại bị trái ngược và thay đổi. Và rồi cuối cùng, cách đây vài tháng thì phòng được tráo lại bởi quyết định bất ngờ và thảo luận nhanh chóng ( chưa đầy 3 phút ).
Giấc thứ 2 cũng là mơ khi ở nhà cũ. Mơ rằng cháu đang bay ở ngoài ngôi nhà mới và nhìn thấy mình đang thí nghiệm với quả cầu plasma. Lúc đó, nó cũng là điều hết sức phi lý vì không tài nào kiếm cho ra 1 quả để thí nghiệm. Nhưng mà rồi 1 năm sau khi nhà xây lại thì chị cháu đi học 1 năm bên Mỹ về và có mua quả cầu plasma ( nhưng mà lúc đó cháu không nhớ gì về giấc mơ ). Phải vài tháng sau, đang chơi làm thí nghiệm ở hiên tầng 2 thì nhớ sực là trong mơ mình đã từng nhìn chính mình từ ngoài sân vào. Nhìn ra thì không thấy ai, đến khi làm thí nghiệm đặc biệt mà trong mơ mình thấy là mình ( tương lai ) làm thí nghiệm và nhìn vào mình ( mơ quá khứ ) đang dần bay đi nơi khác thì cháu đã quay đầu ra nhìn nhưng vẫn không thấy ai mà lại có một làn gió lạ thổi từ sân lên trời.

Quay trở lại với các lần ngắm cảnh. Có một chiều nọ, cháu đang chơi ngoài sân thì bổng nhiên em cháu kêu là thấy cái gì đó lạ bay trên trời. Em đến xem và đã kinh ngạc vì ngay trên trời là một cái gì đó hình lưỡi liềm như mặt trăng mà bay nhanh, đồng thời phần rìa sáng quay về hướng nam trong khi mặt trời đang ở hướng tây. Vào tra trên mạng thì nó là một loại UFO hiếm ( UFO lưỡi liềm ). Rất là bất ngờ, vì UFO rất hiếm khi gặp mà chỉ nghe trên tivi, lời đồn trên mạng. Và cháu đã quyết định rình UFO vào các ngày tiếp theo. Rình từ 5h chiều đến 8h tối, rình random từ 9h45 đến 11h tối. Và rất may mắn đồng thời cũng ớn cả người vì thời gian đó cháu gặp UFO liên tục, UFO tam giác đều 3 bóng đèn 3 đỉnh 1 bóng trắng giữa, UFO dạng đĩa ( đĩa bay ), UFO bay cả đàn với tốc độ gấp mấy lần phản lực đồng thời xáo qua xáo về đội hình cực ớn. Cháu cũng đã ghi chép lại thời gian, hướng bay và đưa lên diễn đàn thiên văn việt nam VACA cũ. Cũng hơi dị vì nó rất hiếm mà mình đưa lên nhiều như là đồ giả. Những lần thấy UFO nó cũng đã gây ấn tượng mạnh trong tâm trí, dần có thể cảm nhận được khi nào có thể thấy nó bay bằng trực giác. Có khi ngủ cũng mơ UFO. Đến mức buổi tối rảnh rổi ra đứng, trời âm u nhiều mây, tự nhiên không suy nghĩ gì nhìn lên trời thì thấy ngay 1 UFO to đùng hình tam giác vuông với 3 đèn vàng ở góc và 1 đèn đỏ ở trung điểm cạnh huyền bay trên tầng mây thấp mà kích thước khi nhìn từ mặt đất có thể che 2 lần mặt trăng! ( không biết rada quân sự có thấy không hay là nó của quân sự cũng nên ). Cháu đã kể lại cho em cháu và không ngờ là vài đêm sau, tự nhiên em cháu ngủ dậy lúc 2 giờ sáng, nhìn ra cửa sổ và thấy chiếc UFO lưỡi liềm bay và xuyên chiều cở vài trăm mét và xuyên ra lại. Em cháu đã kể lại quá trình xuyên chiều: nó tạo ra một cái bọc sáng như bóng đèn màu trắng vàng ở giữa ( đoán là tầm 6000K ), bọc này to ra dần theo 4 cấp kích thước, mỗi lần to ra kèm theo một tiếng nổ, cuối cùng biến mất kèm theo một tiếng nổ to như sấm sét, khi xuất hiện nó cũng có tiếng nổ ( không khí bị tống đột ngột ). Đúng tương tự như quá trình xuyên chiều của một UFO tam giác đều mà có người đã làm phim mô phỏng lại trên mạng https://youtu.be/SU0Er8goVLs . ( em cháu không hề biết phim đó trước đó ). Em cháu cũng đã nhìn thấy UFO chiếu đèn như trong phim, nhưng không hiểu là làm gì, UFO có thể tự nghiên mình 45 độ một cách đột ngột.
Đỉnh điểm của vụ tự săn lùng UFO này là một vụ chứng kiến khiếp nhất. Lúc không nghĩ nó đến thì nó lại đến. 3h ngày 13 tháng 8 năm 2010, đây là lần xem mưa sao băng lớn trong năm. Vừa mở cửa hông bước ra sân thì UFO nó vừa hú vừa bay qua nhà, chiếu đèn trắng xanh tầm 7000K. Hình như nó biết được cháu đã nhìn thấy UFO, nên nó bay ngay trên mài nhà ở độ cao vài chục mét, âm thanh rất to và rất vang, sóng âm dạng sin, trơn như trong phim nhưng tần số âm chính cao hơn và tremolo thấp hơn và đều hơn. Nó không chỉ bay qua mà nó còn quay lại vài lần nữa. Phải vài phút sau mới giám cử động, ra giếng vừa xem mưa sao băng vừa run vì ngay trên đầu là trời rộng và đen, nó mà bay về thì xui chắc. Mưa sao băng đẹp, sao băng rất sáng và bụi cháy sau đuôi thấy rỏ. Rồi thì có một chiếc đĩa bay lưỡi liềm bay chéo trên trời kèm theo tiếng như xe tải chạy đường quốc lộ ở khoảng cách xa. UFO màu đỏ và sáng mờ, độ cao có lẻ là ngoài bầu khí quyển vì nhiễu loạn chiết suất không khí làm hình dạng lưỡi liềm méo mó đến mức thấy gợn sóng lớn không đều ở rìa, vận tốc khoảng 1 nửa sao băng ( đoán tầm 11 000 km/h, 3km/s chậm hơn vệ tinh quét ảnh nghiên cứu khoa học). Sau vụ này, cháu bị ám ảnh và không giám rình nữa. Một thời gian sau, có lúc bắt gặp đĩa bay màu trắng tình cờ vào ban ngày.
Dù không còn theo dõi nhưng trực giác vẫn gắn liền với UFO. Lâu lâu lại mơ thấy UFO, mà rất kỳ lạ là hình dạng UFO trong mơ mình chưa hề thấy và nghĩ ra, đồng thời nó thực sự có nâng cấp cấu hình theo thời gian, có cả UFO loại auto. Em cháu cũng mơ thấy. Có lần trong mơ, mơ thấy UFO thì bổng tỉnh dậy và thấy nó đang bay ngoài trời thật. Cách đây vài hôm nằm trên nệm bổng nhìn ra trời vô cớ thì thấy UFO.
Những giấc mơ về UFO này có cảm giác rất kỳ dị, và nó dần làm cho giấc mơ của cháu bị ảnh hưởng bởi các ngôi sao trên trời. Có lần nằm ngủ, mơ thấy sao sáng kỳ lạ. Ra ngoài trời xem, hóa ra là sao thổ ngay trên đỉnh đầu. Rồi mơ thấy tinh vân bùng nổ ở hướng nam, thì hóa ra là đầu khi ngủ hơi cao và nếu mở mắt nhìn thẳng thì có một ngôi sao rất sáng.

Vì mơ chạy tốc độ cao nên não cháu tỉnh thức trong mơ và có thể điều khiển được. Những lần may mắn, cháu có thể tự đưa mình đến những nơi có thể là tiên cảnh, tự sáng tạo thế giới... Vì những gì trong mơ đạt được là quá cao ( khả năng bản thân cho đến trình độ văn minh, hòa bình xã hội ) so với ngoài thật. Nên cháu cũng muốn làm cho ngoài thật đạt đươc ( sống nhờ sóng quang, năng lượng điện từ sao, di chuyển từ nền văn minh ở không gian này sang không gian khác,... ). Nhưng mà trình độ cháu rất thấp và rồi lại sợ nếu không kiểm soát toàn bộ quá trình thì rất dễ xẩy ra đại họa. Bác biết đó, Tesla có thể đi vào thế giới song song đến các nền văn minh khác và lấy những thành tựu khoa học đem về cho Trái Đất, giúp loài người phát triển nhanh hơn cả thế kỷ. Điển hình là dòng điện xoay chiều, sóng vô tuyến điều khiển thiết bị, truyền điện bắng sóng điện từ và khai thác năng lượng điện vô tận ở vỏ khí quyển. Đáng lẽ ra bây giờ không còn lo chuyện thiếu năng lượng, vì Tesla đã có kế hoạch xây 5 cái tháp phát điện vô tuyến cho cả hành tinh, nhưng mà ông tỉ phú tài trợ cho Tesla đã ngừng giữa chừng. Kết quả là bây giờ chúng ta mắc kẹt ở công nghiệp hóa, độc quyền năng lượng, sản xuất thức ăn động vật công nghiệp,... Nhưng cũng may là đã có di động và internet.
Vì muốn giúp nhưng khả năng kém nên cháu đã phát triển theo 2 hướng là phương pháp khoa học thường thấy và phương pháp khả năng đặc biệt. Phương pháp khoa học thông thường chú trọng đến các cách tạo ra đề tài mã nguồn mở vật lý và khả năng tự nhân bản hàng loạt, ví dụ như tổng hợp đất dinh dưỡng từ không khí, cách tạo ra các giàn nuôi thực phẩm tự cung cấp trong phòng ở, cách làm động cơ stirling gamma dễ phát triển nhất... Phương pháp khả năng đặc biệt chú trọng đến tăng khả năng đặc biệt theo hướng dẫn dắt qua trạng thái tràn đầy hạnh phúc mà không khó khăn khi theo đuổi.
Với hướng phát triển phương pháp khả năng đặc biệt như vậy, cháu đã thử tìm kiếm cái gì làm mình hạnh phúc mà đã tạo ra các hiện tượng lạ. Và đơn giản đó là cảm nhận các cảnh đặc biệt bên ngoài để làm cho bên trong mình tĩnh lặng lại. Khi dễ dàng tĩnh lặng bên trong thì mình mới dễ dàng vào bên trong tìm kiếm. Nếu bên ngoài hiện thời không có cảnh đẹp thì mình cần tưởng tượng hoặc tạo ra cái gì đó tương tự. Ví dụ như giả trời mưa, giả sấm sét hoặc trên mạng người ta có các đoạn âm thanh thu lại tiếng thiên nhiên để thư giản ( nhưng nó chưa đủ sức mạnh để tạo ra ấn tượng bên ngoài đột biến ). Cháu đã thử ngồi dưới nắng và tưởng tượng ngồi giữa đồng cỏ, hít thở làm giàu năng lượng. Cảm thấy hạnh phúc... Và có lần cháu đã vô tình đi ngủ. Trong lần đó cháu đã rất tĩnh lặng và tỉnh táo, thả lỏng và thư giản hết mức. Cháu đã giữ nhận thức trọn vẹn từ thức vào giấc ngủ và kiểm soát giấc mơ. Thử bật game trên máy tính ảo và kinh ngạc khi chơi còn sướng hơn cả ngoài thật. Và rồi cháu quyết định thức dậy. Cháu mở mắt và nghe rất rõ tiếng gà gáy, cảnh vật xung quanh. Nhưng mà cảm thấy cơ thể nhẹ bồng bềnh. Đưa tay lên xem thử thì bất ngờ vì nó trong suốt và cảm giác như chiết suất khác và biến đổi liên tục, nhìn xuống thì lại thấy tay thật nằm đó, đưa hai chân lên thì nó trong suốt và bay bồng bềnh nhẹ như không khí, rất khó giữ thăng bằng. Ngồi dậy thì cảm giác như thức nhưng mà xác vẫn nằm đó. Có làn gió thổi làm người bay lên, nhưng vì sợ bay đi thì chết nên cháu đã cố đưa chân xuống nằm lại, thư giãn rồi thức dậy với năng lượng cao hơn để dậy hẳng.
Qua tìm kiếm trên mạng thì cháu mới biết là giai đoạn đầu giấc ngủ có thể điều khiển giấc mơ là mơ sáng suốt ( lucid dream ) và trạng thái bay bồng bềnh là trải nghiệm ngoài cơ thể ( OBE ). Quá trình vào OBE mà cháu đã thực hiện là thuộc cấp cao khi mà ghé qua mơ sáng suốt chưa đến 5 phút và tách ra khỏi thể xác thật một cách nhẹ nhàng không cần xoay người hay rung lắc. Rất phấn khích với kết quả kỳ diệu, cháu đã thử lại vào ngày hôm sau nhưng mà chỉ muốn vào trạng thái đó mà quên mất cần phải thư giản. Kết quả là cháu đã trải qua giai đoạn mơ hồ và rồi cũng tách ra, nhưng mà lúc tách cảm giác rất mạnh đến mức làm mình sợ. Lần này đến lần khác, ngày này qua ngày khác, tuần này qua tuần khác, cháu đã cố gắng vào như lần đầu OBE rất nhiều lần nhưng không thành công. Thử ở nhiều thời điểm khác nhau trong ngày, giai đoạn mơ hồ ngắt dây thần kinh là giai đoạn làm mình sợ nhất. Cháu đã vào các thể giới ảo có kiểm soát rất nhiều lần, đọc các câu chuyện người khác gặp phải và đã rút ra được các điều cơ bản về lỉnh vực này:
- Có nhiều dạng trải nghiệm ngoài cơ thể khác nhau. Nó có thể thật hoặc là ảo. Dạng ảo thì mình có thể biến hóa phép thuật đủ thứ, nhân bản phân thân, đi xuyên vào thế giới ảo gần giống với thế giới thật, đi, bay dễ dàng. Dạng thật thì mình không thể đi thông thường, bay thì khó giữ thăng bằng, không có khả năng biến phép. Dạng ảo khi xem đồng hồ thì sai giờ, khả năng tự chủ logic không cao. Dạng thật thì ở trong thế giới thật nên xem đồng hồ là chuyện bình thường, logic tương tự thức.
- Dạng ảo loại đi vào thế giới song song với thế giới thật và dạng thật cần hết sức thận trọng khi đi ra khỏi nhà, vì khi qua khỏi cửa nhà thì có lẻ lá bùa trên trần không còn bảo vệ nữa nên có thể gặp nhiều ma quỷ nguy hiểm ( Có người OBE ra đường thì thấy không gian xung quanh khác lạ, sau đó gặp đám người mặc đồ tang, mắt sáng quắc nhìn chằm chằm và rượt theo, họ di chuyển rất nhanh, khi người này về đến nhà và quay lui nhìn thì đã thấy họ ở sau lưng, nhưng khi qua cổng nhà thì không còn thấy nữa. ) Không biết bên tây không có bùa thì OBE sẽ ra sao.
- Năng lượng và tình trạng sức khỏe ảnh hưởng đến loại không gian ảo. Năng lượng cao thì dễ dàng, thoải mái và tươi sáng. Năng lượng thấp thì khó chịu, mệt mỏi và gặp nhiều thứ đáng sợ.
- Dù vào OBE hay lucid dream hay ngủ bình thường thì đều phải trải qua giai đoạn ngắt thông tin liên lạc hệ thần kinh vận động để đảm bảo cơ thể an toàn, quá trình này ở người bình thường xảy ra khi người ngủ gần tắt hết nhận thức hoặc sau khi vào giấc ngủ. Quá trình kết nối xảy ra trước khi tỉnh dậy. Nếu thần kinh bị ảnh hưởng bới các yếu tố kích động nhận thức hoặc thiếu ôxi, thì sau khi ngắt hệ thần kinh vận động, nhận thức có thể bùng phát trở lại và tỉnh táo như khi thức, và lúc này không điều khiển cở thể được ( trạng thái bóng đè ).
- Khi ngắt hệ thần kinh vận động thì chưa chắc hệ thần kinh cảm giác đã ngắt. Sau khi ngắt hệ thần kinh vận động, quá trình điều khiển hô hấp và thay đổi tư thế nằm sẽ được điều khiển auto mà nhận thức nếu tỉnh táo cũng không can thiệp được ( Đôi khi sẽ cám thấy mình và xác mình tách biệt, cảm nhận được nhiệt cơ thể chính mình ấm nóng như đang chồng vào người khác ).
- Quá trình ngắt dây thần kinh đi từ chi dưới lên trên đầu và bộ phận cuối cùng được ngắt là môi miệng ( có thể do quá trình tiến hóa từ dạng đơn giản ), quá trình kết nối xảy ra ngược lại ( vì thế nên khi muốn thoát khỏi bóng đè, có thể tập trung chu chu miệng để kích hoạt các cơ lân cận. Trong trường hợp năng lượng quá thấp thì chỉ còn cách ngủ và tỉnh dậy để kết nối tự động ).
- Nếu mở mắt và đi qua quá trình ngắt, khi cơ thể ngắt bộ phận nào thì não sẽ chèn vào hình ảnh bộ phận ảo tương ứng.
- Nếu nhận thức quá cao thì không thể thấy được bộ phận ảo. Thấp hơn một ít sẽ thấy nó trong suốt, thấp hơn nữa sẽ dần thấy rỏ màu như tay chân thật ( lúc này thấy 4 tay 4 chân ), thấp hơn nữa sẽ không thể thấy được tay chân thật mà chỉ thấy ảo, thấp hơn nữa sẽ không ý thức được tay chân ảo và mặc định nó là thật ( lúc này thiên tài cũng ngơ ngơ như trẻ con ).
- Hình ảnh ảo mà não tạo ra cũng có lúc bị lỗi như game đồ họa 3D. Ví dụ như có lúc không thấy tay ảo mà cũng không thấy tay thật ( do ảnh hưởng của sự hiểu biết về ảo và thật), đồng thời hình ảnh phía dưới tay thật được chắp vá bởi hình ảnh xung quanh ( tay trên giường đồng thời không có hình ảnh và não lấy ảnh nền gạch men thế vào lỗ thủng trên chiếu tạo ra nghịch lý độ cao rất hài ).
- Khi suy giảm nhận thức mà cơ thể vẫn thu nhận thông tin từ bên ngoài, não sẽ tự xử lý và lắp ráp thông tin thành các hình ảnh đối tượng kỳ quái và có liên quan rất nhiều đến tiềm thức. Hình ảnh, âm thanh, sự việc không chỉ chịu ảnh hưởng bới các giác quan thông thường mà còn chịu ảnh hưởng lớn bởi trường sinh học xung quanh ( bị mộc đè hoặc ma đè do trường sinh học xung quanh xấu hoặc do các mối liên hệ trực giác ở quá khứ và tương lai hoặc ảnh hưởng bởi các đối tượng ở không gian khác, kể cả các không gian ảo).
- Hình ảnh ảo tạo ra cũng phụ thuộc vào mức độ hoạt động nhận thức. Càng sắc nét và chân thật khi nhận thức càng cao. Tuy nhiên cao quá đến thức hẳn thì hình mờ dần và về hình ảnh thế giới thật.
- Hình ảnh ảo tạo ra cũng phụ thuộc vào trạng thái, năng lượng và sức khỏe của cơ thể.
- Quá trình đóng và ngắt hệ thần kinh cảm giác xảy ra độc lập với hệ thần kinh vận động.
- Khi đóng và ngắt hệ thần kinh cảm giác, nếu bộ phận cảm nhận trung ương vẫn còn hoạt động thì có thể cảm nhận được xung điện của dây thần kinh.
- Cường độ cảm giác đóng ngắt dây thần kinh không như nhau mà nằm trong khoảng từ 0 đến vô cùng, khủng khiếp hơn cả chết. Cảm giác có thể làm mình cảm thấy professional hoặc là đau đớn vô cùng. Bởi vì nó là tín hiệu điện thần kinh nên cũng tương tự như rút cắm microphone tạo ra xung tín hiệu cực đại ( cháu nghịch nhiều nên cảm giác tồi tệ hơn chết gặp là rất nhiều )
- Thời gian thực hiện quá trình ngắt từ rất ngắn đến rất dài. Và phụ thuộc vào mức độ nhận thức, độ kháng cự của nhận thức.
- Sau khi tắt tuyến tiền đình, cảm giác âm thanh và trọng lực sẽ biến mất. Cảm nhận cơ thể sẽ bay bổng và có thể xuyên vào thế giới khác rất nhanh.
- Quá trình tắt tuyến tiền đình sẽ tạo ra tiếng nổ lớn vì nó liên quan đến âm thanh ( tương tự như tiếng bụp khi cắm loa ), đồng thời kèm theo các cảm giác về trọng lực và áp lực ( ví dụ cảm thấy như bị thổi bay, nghe nổ như bom kèm theo xung gió thổi như sóng xung kích, bị đè nén bởi một vật thể khổng lồ, nổ sau đó có tiếng i... tương tự như tai bị tổn thương tạm thời do âm thanh và áp lực quá lớn).
- Quá trình tắt liên kết thần kinh cảm giác và vận động theo hướng thư giản là bị động. Vì vậy nên khó kiểm soát và làm sợ hải.

Ở thế giới tự nhiên có dạng trường hợp thế này: con gián có thể làm cho nó nằm ngữa nhưng rồi nó không víu được cái gì hoặc lắc người để trở về nằm bò lại, lâu ngày sẽ chết. Và thực tế là cháu đã gặp đồng dạng của hiện tượng đó khi mà bị ốm, ngồi trên giường và tự nhiên nghĩ về ngắt thì bị ngắt hết thần kình vận động và cảm giác. Kiểu này mà đạp xe ngoài đường thì tông xe hay bị ma nhập là cái chắc. Vì tính chất bị động nên cháu đã liệt kê các nổ lực vào trạng thái ngoài cơ thể theo hướng thư giản mơ hồ là tiêu cực. ( hơn nữa là lang thang trên mạng nghe người ta ở diển đàn phật gì đó nói là có các môn phái chú trọng đến trạng thái mơ hồ thuộc loại tà đạo ). Dù sao khi làm theo phương pháp khoa học thì cũng cần đi qua cho đầy đủ.

Trong lúc nghiên cứu về OBE, cháu cũng đã thử nghiên cứu về thiền. Rất nhiều lần thử nghiệm, nhưng đa số là bị ảnh hưởng bởi nhiệt độ bên ngoài ( trời quá nóng hoặc quá lạnh ) rồi năng lượng cơ thể ( khi rảnh ra thì cũng 10h đêm, mệt mỏi buồn ngủ ) nên kết quả là ngủ khò khò khi nào không biết. Trước đây cháu cũng có tập võ, ngồi thiền nóng người chảy mồ hôi ướt cả áo. Nhưng vụ thử nghiệm này là tập trung vào để đạt trạng thái không cảm giác trọng lực nên nó đòi hòi tập trung rất nhiều. Chỉ có vài lần là vào được, nhưng mà cảm giác phiêu phiêu và không gian cực kỳ tỉnh lặng ( như một mình bay giữa vũ trụ đen thui ) nên hơi sợ và chỉ giám ở trong đó một chút. Công nhận là phương pháp này tích cực vì có thể chủ động muốn thoát là thoát và nếu tập lên mức cao thì tập trung một tí là đã vào được như ý muốn, nhưng mà nó đòi hỏi nổ lực lớn, niềm tin theo đuổi và khả năng sẳn có của người theo nên khó để phát triển rộng. Cháu cũng đã nghĩ ra một cách là đặt hai cái gối lên chân, nó sẽ tạo áp lực và làm suy yếu các cảm giác random, random cảm giác dải 0-1 được nâng lên thành 1000-1001 nên nó dần chồng thông tin và não có thể dễ dàng bị lừa thành không có cảm giác và tay là chân, chân là tay... Nhưng mà dần dần theo thời gian nó hình thành các đối mã gây trở ngại.

Kể ngang giai đoạn bị ốm. Giai đoạn này cháu uống nước rồi làm giàu năng lượng với là đầu độc cơ ( vận động cơ quá tải ) nên qua cũng nhanh, tầm 1,5 ngày. Do vẫn muốn tìm hiểu và theo đuổi nên cháu đã thử phương pháp lập trình phản xạ vô điều kiện. Thả lỏng vào ngủ và nữa chừng thì bùng tỉnh dậy, tần số quá trình tầm 0,15Hz. Kết quả là nó vào được nhưng có một giai đoạn đột biến, đoạn này mình quên mất mình làm gì, và khi có tín hiệu ngắt thần kinh thì tự nhiên nó kích hoạt nhận thức làm mình tỉnh ở trạng thái bóng đè. Bời vì đã có kinh nghiệm điều khiển trong thế giới ảo, cháu tiếp tục thả lỏng để cắt liên lạc với thế giới thật. Khi vào thế giới ảo, cháu đã thực hiện phóng điện và tạo đồ vật, nhưng đã phát hiện là nhận thức không đủ mạnh để làm được ( vượt quá khả năng xử lý của não lúc đó ). Vì nhận thức suy giảm dần dần không chống cự được nên cuối cùng cháu đã mất hết nhận thức về bản thân đang sống trong thế giới ảo và trở nên bình thường trong mơ. Các lần khác luôn bị suy giảm nhận thức bới các dẫn dụ và làm mình phải sống trong mơ. Tóm lại là mình nghĩ ra bất cứ một thủ thuật gì để hack thì não luôn tạo lại một đối thủ thuật để chống cự, và vì bên não có thể ảnh hưởng vật lý còn bên mình chỉ dùng duy nhất nhận thức nên đa số là mình thua.
Tiếp đó là hiện tượng kích hoạt phản xạ do mình lập trình ngoài ý muốn. Cháu đã có liên kết trực giác với UFO nên sau khi lập trình phản xạ thì không ngờ thình lình thức dậy trong đêm và nghe thấy tiếng UFO. Có cả thời kỳ đang năm ngủ thì tự nhiên ngồi dậy cái pong vào lúc 2h sáng ( cái này mà quay lại là y như mấy phim của Mỹ ). Có khi thình lình thức dậy ở trạng thái bóng đè lúc 2h, nhìn xuống cái tay thì thấy chỉ toàn bộ xương ( cảm giác cực kỳ mạnh ). Có khi thức dậy lúc 4h, mở mắt và tự nhiên nghe có tiếng điện thoại nhà hàng xóm reo ( reo thật ), thế là não giả lập lại hàng chục cái điện thoại ở tất cả các nhà reo mà mọi người đều ngủ, rồi thì một khối kim loại nóng ran đỏ rực áp từ không gian xuống mái nhà rồi xuống người kèm theo các sóng hạ âm và âm thanh va chạm kim loại khối lớn cả chục tấn ( ghê hơn cả phim tận thế ). Sau đó thì cháu thử triệt tiêu phản xạ bằng cách tiếp tục nhắm mắt ngủ nếu bị thức dậy. Kết quả là nó mất dần. Cháu đã phát hiện thấy trong mơ bị nhiễu loạn nhiều thứ đen tối hay ma gì đó loạng xoạng vào thời gian từ 2h đến 3h 30. Vì hay cảm thấy rợn người khi ở chổ tối nên cháu đã quyết định dập tắt các liên kết xấu bằng cách thức dậy và làm vài việc bình thường nếu gặp các giấc tệ, sau đó đi ngủ lại vào khoảng 4h30, 5h sáng. Kết quả là khi mặt trời mọc thì bắt đầu các cảnh trong mơ trở nên tươi sáng, dễ dàng kiểm soát, rỏ ràng. Sau đó cháu đã ngưng các thí nghiệm và trở về giấc mơ thông thường.

Sau các thí nghiệm trên, cháu đã chuyển hướng nghiên cứu sang dạng thức. Nếu tỉnh tâm hoặc tập trung lúc mơ có thể giúp thoát ra và về thế giới thức, liệu tỉnh tâm hoặc tập trung cấp cao hơn có giúp vào thế giới thật hơn? Vậy là cháu thực hiện hít thở sâu và tập trung vào cái không gian hiện tại đang chứng kiến, cảm nhận cơ thể và năng lượng. Và kết quả là người cảm thấy rất tỉnh táo, hưng phấn ( hình như có phần kích động ), vui vẻ thoải mái tự nhiên vô cớ. Cố gắng mức cao hơn nữa thì bắt đầu cảm thấy tê tê ở bụng trên ( không biết là có phải vì khí sai gì không ), sau đó thì thấy cảm giác xoàng nhưng mà vẫn rất tỉnh táo ( kiểu xoàng này khác với là xoàng khi cố thổi kèn ) hình ảnh nhìn thấy nó trắng dần và cơ thể bắt đầu mất kiểm soát trọng lực với tính chất lạ ( dạng mình vẫn có thể giữ thăng bằng như bình thường nhưng mà cảm giác cường độ tín hiệu nhỏ hơn bình thường, nó cũng hoàn toàn khác với mất kiểm soát trọng lực dẫn đến mất thăng bằng do sức khỏe yếu). Cũng hơi sợ vì nếu là do khí luyện sai thì tác hại là rất lớn. Thử nghiệm tạm dừng. Một lúc sau nhớ lại trước đây có lần ăn cháo quá cay làm cho cả mặt và đầu tê rân rân nên cũng có phần bớt lo lắng và cháu quyết định thử lại. Nhưng mà lúc này thì cơ thể mệt mỏi và không cách nào có thể tập trung lại được. Phải mấy ngày sau, cơ thể và tinh thần mới đủ mạnh để bắt đầu thử lại. Nó cũng xãy ra tương tự lần trước nhưng mà lần này ít xoàng hơn, khả năng kiểm soát cao hơn và lâu hơn. Cảm giác điện tê tăng dần và lan rộng ra, lên đầu ( Nó khác với tê chân vì giác quan vẫn nhạy bình thường, như 2 tín hiệu chồng lên nhau mà vẫn tách ra được ). Khi "tê" và "xoàng" đến mức bắt đầu mất kiểm soát thì cháu ngừng tập trung hít thở và xoàng biến mất rất nhanh, chỉ riêng tê là vẫn còn. Lúc này thử thả lỏng cơ, hít thở bình thường và chỉ dùng ý tập trung làm cái tê mạnh lên ở tay thì khác lạ là nó mạnh lên thật. Hít thở và tập trung ý thông qua thở khí làm nó tê mạnh lên rất nhanh, cảm giác mạnh hơn điện châm cứu đồng thời nó trơn hơn. Rồi dần dần cảm thấy các đầu ngón tay như ai đó bấm mạnh. Nhưng rồi các cơ trên ngón tay trở nên cứng và khó điều khiển, và nó tự đưa vào một thế quái dị làm cháu liên tưởng đến bệnh uốn ván hay tê cứng gì đó tồi tệ. Ngưng tập trung và nó hết dần. Khi đã hêt hẳn, do không để ý, cháu đã thả tay duổi xuống, thế là có các xung điện thần kinh như cầm vào điện xoay chiều cở 80V dồn từ trên cánh tay xuống bàn tay. Đo điện kế thì không có gì cả, rõ ràng là nó nằm nội bộ trong dây thần kinh. Nếu đưa tay nhẹ để nó ly tâm sơ sơ thì nó lại dồn về bàn tay và tồn tại một lúc rồi hết.
Không làm thí nghiệm một thời gian ( do mệt và hết hứng ). Đến khi trời bắt đầu lạnh, cháu mới nghĩ ra làm thí nghiệm thử hít thở xem có thể tập trung làm nóng người lên hay không. Kết quả là khi nào thật sự lạnh, nó mới làm mình tập trung hết mức để nâng thân nhiệt lên rỏ ràng. Cháu chịu lạnh rất kém, tầm cở 28°C là run chịu không nổi rồi. Nhưng vụ này phải thử xem nó có đặc biệt không nên cháu đã bắt đầu dùng hít thở khí và tập trung để tăng thân nhiệt chống lại nước lạnh. Trời lạnh dần từ 32°C xuống 25°C do không khí lạnh. Và cháu bắt đầu thử nghiệm, đúng là cơ thể nóng lên thật. Nó cũng dần có cảm giác tê và xoàng, nhưng mà ý tập trung lúc này là nhiệt độ nên xoàng yếu đáng kể. Có đợt lạnh đột ngột xuống 18°C, cũng chịu được. Rồi có lần tập trung mạnh đến mức không có cảm giác lạnh khi tắm, tuy nhiên có vẻ hơi quá nên đầu có cảm giác như mới đau dậy. Nhìn chung càng dùng đến nó thì khả năng kiểm soát càng tốt, càng khó bị xoàng. Cháu đã có thể tự chữa cảm cúm, viêm họng, sổ mũi, sốt, trúng gió cho bản thân với kiểu tập trung hít thở này. Thời gian chữa cũng nhanh, trong khoảng 3 đến 7 phút. Hi vọng là bữa nay không còn bị ốm. Đợt lạnh nhất cháu thử tắm là nhiệt độ xuống 15°C, những lúc thở ra và tập trung tăng nhiệt có thể cảm nhận nó nóng lên rất nhanh, khi thở để tăng nhiệt thì không khí thở ra có mùi như bàn ủi nóng ( có lẻ là do sắt trong máu ở phổi ). Ước tính năng lượng giải phóng ra trong mổi lần thở để tăng nhiệt ( nhiệt độ nước dội vào liên tục cả người tầm 18°C, khoảng 0.1 lít/s, chu kỳ thở 10s, nên có lẽ ước tính là khi chưa phóng nhiệt thì cơ thể giảm 0.5°C) khoảng 40 (kg) × 70% × 30% × [ 37 (°C) - 36.5 (°C) ] × 4200 (J/kg.K^-1) = 17 500J -> 4 kCal ( không biết có hợp lý không, vì nó quá lớn, nếu trong 10 giây thì suy ra 17 500/ 10 = 1,75kW mà với công suất chừng này thì có thể đun sôi lon coca chỉ trong 1 phút, nhưng mà cơ thể khi muốn tăng nhiệt cao lên khi không lạnh thì không thể đạt 38°C, mặt dù công nhận là lấy lon nước lạnh 18°C dội lên thì cơ thể truyền nhiệt làm toàn bộ nước nóng lên liền và chỉ cần thở 0.25 hơi là nóng người lại như cũ rồi). Cứ cho đi là 1/3 khả năng cho chắc ăn, tầm 500W đi thì chưa đến 3 giây cũng đã đủ nhiệt để làm giấy đạt nhiệt độ tự cháy rồi. Nhưng mà phóng năng lượng ra ngoài hiện thời vẫn là bí ẩn đối với cháu. Vì năng lượng nhiệt đó có thể chỉ là ATP, và phổ biến nhất để gia nhiệt từ xa vẫn là sóng điện từ. https://youtu.be/udshjtVYytw
Quay trở lại tính chất tê thần kinh. Lần này cháu thử thực hiện lại để nó tê hết mức. Kết quả là đầu ngón tay và có thể là các huyệt có cảm giác ấn mạnh. Cơ vẫn bị trở nên cứng. Tê lan xuống chân và lần này là rộng hết cả người, tốn nhiều năng lượng để vào trạng thái này nên được một lúc thì mệt. Nó chỉ hơi xoàng một xíu. Tuy nhiên tay chân lạnh ngắt và ra mồ hôi, đây có lẻ là một kết quả xấu, có thể là do tập trung chuyển năng lượng nên khí giảm và không lưu thông.
Ngày sau quyết định vừa vào trạng thái, vừa vận động vừa đấm bóp và đưa thêm khí vào cơ thể lưu thông. Kết quả là cơ thể ấm nóng, không mệt mỏi và có thể kéo dài trạng thái rất lâu.

Nhìn chung, dạng điện trong dây thần kinh này có các tính chất sau: điện xoay chiều tần số vài chục Hz, phải tập trung và hít thở để sạc, không sử dụng sẽ tự xả, có thể ly tâm dồn tới một hướng như một loại chất, khi đã có điện thì có thể kích hoạt chỉ bằng ý nghĩ ( không cần gồng cơ hay chuyển động hay hít thở, có lẻ là có thao tác nào đó khác ).
Tính chất và cảm nhận rất rỏ và mạnh, nhưng chưa biết có thể dùng làm gì. Tóm lại để kích hoạt, chỉ cần tập trung vào việc thức tỉnh đối với thực tại kèm theo hít thở. ( có lúc chỉ cần hít thở cũng đạt, mà có lúc chỉ cần tập trung cũng đạt, thật khó hiểu ).

Cháu nghĩ, nếu cơ thể sinh học có thể làm mạnh khả năng cảm nhận và sử dụng khí và điện và từ thì cũng sẽ giúp thúc đẩy phát triển nhanh, bệnh sẽ ít hơn nhiều. Đồng thời ánh sáng quang cũng là sóng điện từ ( nhưng tần số cao hơn ) nên đời sống sẽ tỉnh hơn, sáng suốt hơn.

Qua các bài viếc trên mạng, cháu thấy bác có thể cảm nhận và sử dụng khí và điện rất tốt. Cháu rất tò mò, không biết có khi nào bác nghịch hay làm thí nghiệm để tìm ra cái gì đó mới với khí và điện chưa?

Cháu có một số đề xuất này hi vọng sẽ hữu ích:
- Ở nước ngoài từ thời xưa họ cũng có nghiên cứu về tâm linh, psy. Họ có dùng đá quy, thạch anh, đũa gỗ, đũa kim loại, đũa thủy tinh, cầu pha lê, tinh thể NaF ( sodium fluoride ), nến,... rất nhiều đồ dùng đa dạng. Bác có thể tìm hay tự làm ra công cụ nào đó có thể giúp ích cho công việc của mình.
- Nếu như bản chất điện hay dùng để chữa bệnh của bác giống như điện thông thường, bác nghĩ sao nếu hấp thụ bằng cách cọ xát cơ học hay rút bớt ion trong pin, nước muối nhiễm điện, chênh lệch ion giữa đất và mây tích điện sấm sét, đưa tay qua về nam châm, thiền gần ổ cắm điện?
- Điện của bác có nóng thì có giao động ở tần số cao và bức xạ hồng ngoại, mà bức xạ hồng ngoại là sóng điện từ có tần số cao hơn sóng vi ba và radio nhưng thấp hơn ánh sáng một tí xíu ( máy quay ban đêm thấy được ). Bác nghĩ sao nếu thực hiện thay đổi tần số ? Giảm xuống về vi ba thì cùng băng thông sóng wifi và tăng cường độ thì vật nung như thức ăn hoặc cơ thể sẽ nóng từ trong ra ngoài, có thể có ứng dụng chữa bệnh. Nếu tăng tần số thì cơ thể bác sẽ phát quang ( nghe nói mấy cái ăngten vô tuyến nơi đài phát thỉnh thoảng cũng có hào quang thấy được bằng mắt thường ), và nếu hấp thu được thì bác có thể lấy năng lượng từ ánh sáng ban ngày.
- Các vòi phun bụi nước tạo ra rất nhiều ion tự do và giàu cả dương lẫn âm. Bác nghĩ sao nếu xã năng lượng hay cân bằng ion tại các vùng bụi nước giàu ion đó ? ( điện dung của nước rất lớn và cơ thể của bác cũng rất nhiều nước )
- Bác nghĩ sao về việc kết hợp chữa bệnh thông thường với ánh nắng bình minh, ánh nắng hoàng hôn, ánh trăng, ánh sao, bức xạ từ tâm ngân hà, ion từ cơn mưa giông, sóng âm, địa nhiệt, ánh nến cho đến ánh sáng đồng chất của diode laser, khí của cây xanh, nam châm đất hiếm, cát ( thạch anh mini có tinh thể đầy đủ với 3 trục cơ điện quang ), nước cất?
- Dòng điện có nhiều thông số, điện của bác dao động nên là xoay chiều hoặc bán xoay chiều. Có các thông số quan trọng sau: mức độ tích điện của hạt ion, loại hạt, vận tốc, mức độ phân cực từ tính, vận tốc tự quay quanh bản thân của ion, góc trục quay, tính đảo trục quay, khối lượng, mật độ, tần số dòng ( sóng ), cường độ sóng, chu kỳ sóng, sắc sóng ( tương tự âm sắc ), kiểu dao động trong không gian ( ngang, dọc, theo hướng truyền như áp lực,...mức độ lai tạp giữa các hướng),... Cảm nhận và thay đổi các yếu tố này sẽ thay đổi kết quả đáng kể, rất khác nhau. Bác biết là tính chất giữa hai số 1,000...45 khác hoàn toàn với 1,000...84 tương tự như sóng điện thoại rất đa dạng trong dãi tần số hẹp (ngay cà trong cùng tần số và cùng nhà mạng và cùng thuê bao và cùng cuộc gọi).

Chúc bác một ngày tốt lành

Phùng
admin
Site Admin
 
Bài viết: 6798
Ngày tham gia: Chủ nhật Tháng 4 17, 2011 12:18 am

Quay về Chia xẻ Kinh Nghiệm Chữa Bệnh

Ai đang trực tuyến?

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào đang trực tuyến17 khách