Âm Luật Vô Tình End

Âm Luật Vô Tình End

Gửi bàigửi bởi lyquochoang » Thứ 3 Tháng 12 27, 2016 10:39 am

1.ĐINH BAY CẮT LƯỠI - LẦN ĐẦU XEM HÌNH PHẠT ĐỊA NGỤC LƯỠNG THIỆT.

Cảm ân Phật lực gia bị,ngồi hoa sen trắng xuất phát !
"A Di Đà Phật ! A Ngọc hợp chưởng hướng Phán Quan hành lễ !
Phán Quan ! hôm nay muốn hỏi nếu người dương phạm lưỡng thiệt,có đọa lạc địa ngục thọ phạt không ?"
Phán Quan nói : "người dương phạm lưỡng thiệt,nếu nghiêm trọng sẽ phải đọa lạc địa ngục thọ phạt.Cái gọi là lưỡng thiệt,là một người đối với hai người hoặc nhiều người hơn nói những sự việc tương phản,ác ý ly gián phá hoại cảm tình của đại chúng,thúc đẩy song phương tranh cãi hoặc ác ý đấu tranh.
Pháp tắc nhân quả của âm luật quan trọng ở tâm niệm,những tư duy trước khi có hành động thực tế sẽ thúc đẩy lời nói và động tác của cơ thể.Lúc tư duy ác ý làm cách nào phạm lưỡng thiệt đã gieo xuống nhân duyên địa ngục mức độ cạn,lưỡng thiệt là đồng bọn của ba độc tham,sân,si và vọng ngữ.
Người phạm lưỡng thiệt có phân biệt mức độ nặng và nhẹ : kẻ phạm lưỡng thiệt nặng,khi đã làm tổn hại phá hoại đủ loại lợi ích thân tâm của người dương,nhất định đọa lạc địa ngục thọ báo.Nếu phạm lưỡng thiệt mức độ nhẹ,hoặc chỉ vì lợi ích của hai bên,bản thân vốn không được gì,chỉ mang lòng giúp đỡ người khác,mà thuận theo tính cách của hai bên nói những việc tương phản,mục đích chỉ để hòa hợp đại chúng,đóng vai diễn nói lưỡng thiệt,thuộc loại phạm lưỡng thiệt mức độ nhẹ.Kẻ phạm lưỡng thiệt mức độ nhẹ có thể thông qua việc thanh tịnh sám hối khi còn sống,không cần đọa lạc địa ngục thọ phạt.Còn nội dung sám hối cũng như phần trước giải nói cách sám hối vọng ngữ vậy,chỉ khác là thay đổi phương tiện vọng ngữ thành lưỡng thiệt,nội dung sám hối khác đều như vậy.
Trước mắt có rất nhiều người dương đều phạm lưỡng thiệt,ngay cả trẻ nhỏ cũng học người lớn phạm lưỡng thiệt và vọng ngữ,đây cũng là một trong những nguyên nhân quan trọng dẫn đến phong khí xã hội không tốt.Ngôn ngữ là công cụ câu thông trọng yếu của sinh hoạt quần thể,ngôn truyền không bằng thân giáo,làm người lớn trong nhà phải làm gương mẫu ngôn hạnh nhất chí,con trẻ sẽ từ từ tự nhiên được thiện hóa.
Nhân chi sơ,tánh bổn thiện,thân giáo tốt lành phải được xuất phát từ mỗi người chúng ta,mọi người đều tuân thủ qui pháp,không phạm pháp tắc nhân quả của âm luật,nhân loại nhất định sẽ được cứu,tai nạn tất sẽ tạm hoãn;trời cao có đức hiếu sinh,nhất định để lại một bậc thềm quang minh để những chúng sinh thật lòng sám hối từ từ thay đổi,chỉ sợ ngươi không phát khởi tâm sám hối thôi.
A Ngọc ! hiện tại sẽ dẫn con đi tham quan địa ngục dành cho kẻ phạm lưỡng thiệt khi còn sống.Vì vấn đề thời gian,chúng ta sẽ bay đến phía Bắc của khu địa ngục vọng ngữ,hạ xuống trước một cái bảng hướng dẫn chỉ đường: Tả Hữu Bôn Thăng Địa Ngục đi bên trái,Hắc Châm Thích Thiệt Phong Khẩu Địa Ngục đi bên phải.Hai bên trái phải đi bên nào tốt hơn đây ? nương Phật lực gia trì tâm nhãn,xem xem hai cái địa ngục này khác nhau ra sao ? thì ra địa ngục bên trái lớn hơn,nhiều hữu tình chúng sinh thọ khổ hơn;nhưng địa ngục bên phải bi thảm hơn,thôi đi bên trái vậy !
Phán Quan cũng muốn tôi tham quan Tả Hữu Bôn Thăng Địa Ngục.Chúng tôi rất mau đi đến,Phán Quan đem nội dung công việc của tôi giới thiệu với Dạ Xoa giữ cửa.Cửa mở ra,Ôi ! lại là một đại địa ngục siêu cấp,nhìn xem quang cảnh trước mắt ! phạm vi nhìn thấy trước mắt chia ra hai bộ phận trái phải;bên trái có rất nhiều hồn đau khổ vô cùng chạy qua chạy lại,miệng của bọn họ đều chảy đầy máu;cho dù chạy đến đâu đều không thoát khỏi dụng cụ cắt lưỡi của máy tính.
Trong địa ngục có rất nhiều Dạ Xoa hung dữ tay cầm búa sắt,kiếm dài,cây dài để duy trì trật tự của các hồn,không để chúng linh rời khỏi phạm vi thọ tội của máy tính.Thì ra mỗi một linh thể đều bị hình cụ chuẩn xác theo đuổi cái lưỡi phát ra từ máy tính,mỗi bộ máy tính đều sẽ tự động phụ trách trừng phạt linh thể trong một phạm vi cố định.Bất cứ linh thể nào chỉ cần đi vào phạm vi đó,máy tính sẽ phát ra miếng dao hình cây đinh năm hạt cắt đứt lưỡi của tội hồn,sau đó dùng đinh kéo lưỡi ra.Thử xem vị nữ tội hồn khốn khổ mới đến ! mặt cô ấy tỏ vẻ kinh hoàng,hai chân không có sức đi nữa,bị Dạ Xoa hung dữ dùng trường mâu đâm kéo vào khu vực thọ tội,ôi ! lưng cô ta rất đau còn đang chảy máu.Máy tính lập tức phát ra hai tiếng "bip,bip",nói ra tên của tội hồn,tiếp đó lập tức phát ra miếng dao hình cây đinh đối chuẩn miệng của tội hồn,nữ hồn cố nhịn nỗi đau đớn sau lưng kêu la bỏ chạy.
Tôi quan sát,máy tính hỏi tội hồn tên họ có phải là xxx không ? nữ hồn đang muốn trả lời,mới mở miệng,cây đinh liền bay vào miệng nữ hồn kéo lưỡi ra,nữ hồn đau đớn dùng tay lấy đinh ra,kỳ lạ là cây đinh đột nhiên mềm ra,không làm tổn thương đến tay nữ hồn,sau đó nữ hồn buông tay chạy tới chạy lui.Cho dù nữ hồn chạy sang trái hay phải,chỉ cần cô ấy chạy một bước,miếng lưỡi sẽ bị đinh năm hạt kéo dài ra,bộ phận bị kéo dài lại bị miếng dao phía sau đinh cắt đứt rơi xuống đất,như thế thống khổ làm cho nữ hồn muốn chạy khỏi phạm vi của máy tính,rồi cô ta rốt cuộc cũng cố gắng hướng bên trái mà chạy.
Ôi ! đám Dạ Xoa hung ác hai bên trái phải tuyệt đối không tha cho cô ta,Dạ Xoa búa sắt bên trái giận dữ xua đuổi,phẫn nộ tay cầm búa sắt đánh vào đầu nữ hồn,đánh một cái là ngất đi.Dạ Xoa không để cô ta ngất đi,nên dùng đinh sắt thô bạo móc vào miệng nữ hồn một cái,sau đó lại tát một cái,lại chảy máu rồi,nữ hồn ngất ngư tỉnh lại,bò dậy hướng bên phải bỏ chạy.Bên phải lại có Dạ Xoa băng lạnh xanh đen,lúc này Dạ Xoa băng lạnh xanh đen lập tức phóng ra hơi lạnh và miếng băng có thể đánh người,chân nữ hồn lập tức không nghe sai sử,bị dọa đến nỗi phải quay lại bên cạnh máy tính thọ tội rồi,xem mà thấy chóng mặt,cái khổ không trốn đi đâu được.
Tôi hướng Dạ Xoa hỏi : "xin hỏi Dạ Xoa có thể nương tay một chút được không ! nữ hồn này vết thương cũ chưa lành lại bị ngài đánh nữa,cô ta thật thảm quá,ngay cả cơ hội để nghỉ ngơi một lát cũng không có."
Dạ Xoa búa sắt nói : "tội hồn này lúc sống đặc biệt thích lưỡng thiệt,chỉ cần để cô ta biết rõ chuyện gì,cô ta cũng có thể tuyên truyền khoa trương biến hóa thành chuyện tổn thương đến cả đôi bên;quan hệ nhân sự của cô ta cực tệ,đi đến đâu cũng kết oán với người khác,làm người không vui,nghiêm trọng nhất là việc cô ta làm tổn thương mẹ chồng.
Chồng cô ta là anh A,khi chưa kết hôn với cô rất hiếu thuận với mẹ,mẹ anh A vào lúc anh 3 tuổi phải bắt đầu ở góa nuôi dưỡng anh,hai mẹ con một mực nương tựa vào nhau mà sống,cuộc sống yên ổn.Từ sau khi tội hồn vào nhà bắt đầu đố kị mẹ chồng,nên không ngừng phạm lưỡng thiệt,ác ý phá hoại quan hệ hai mẹ con,lại còn cố ý nói xấu mẹ chồng quan hệ với đàn ông.Anh A càng vì công việc bận rộn lại tin lời rỉ tai của tội hồn,dẫn đến mối quan hệ mẹ con đổ vỡ,sau cùng người mẹ thương con uất ức mà chết.
Mẹ chồng hồn quy địa phủ tố cáo nữ hồn lưỡng thiệt vu khống.Vì nữ tội hồn tại nhân gian phạm lưỡng thiệt,do đó hiện tại cần phải đến địa ngục lưỡng thiệt tả hữu bôn thăng thọ tội bị chúng tôi đánh,ở đây là trạm thứ nhất thọ tội địa ngục,sau khi mãn hình ở địa ngục này cô ta còn phải đi địa ngục khác thọ phạt."
Lúc này xem ra có vị Dạ Xoa xanh đen cực độ hung ác hướng về phía chúng tôi nhìn.
Phán Quan nói : "Dạ Xoa búa sắt hãy tiếp tục công việc ! Quỷ Vương Câu Hồn đang có việc gấp cần xử lí."
Dạ Xoa búa sắt hướng Phán Quan hành lễ nói : "xin mời Phán Quan tiếp tục tham quan,Dạ Xoa búa sắt xin cáo lui trước."
Phán Quan nói : "A Ngọc ! hôm nay chúng ta cần phải đuổi kịp xử lí một vài vụ sự cố tai nạn tại dương gian,vì thế mà mọi người rất bận rộn,hoan nghênh con hôm khác lại đến tham quan !"
"A Di Đà Phật ! A Ngọc hướng Phán Quan hợp chưởng ! Phán Quan vất vả rồi ! Ngài cứ lo công việc ! cảm ân !"
Ngồi hoa sen trắng về thôi !

2.BÁO ỨNG CỦA ÁC KHẨU - ĐỊA NGỤC ĐỘC XÀ ĐINH TRƯỜNG CỰC ĐỘ ĐAU KHỔ.

Cảm ân phật lực gia bị ! ngồi hoa sen trắng xuất phát !
"A Di Đà Phật ! A Ngọc hướng Phán Quan hợp chưởng !"
"xin hỏi Phán Quan,người dương nếu nói chuyện dùng từ rất quá đáng,sử dụng đủ loại ngôn ngữ tổn hại tự tôn của người khác,phẫn nộ nhục mạ người.Người lớn đánh mắng trẻ con,vợ chồng cãi nhau,nói chuyện xử ép người khác,sử dụng ngôn ngữ ác độc chửi rủa,những hành vi này phải đọa lạc địa ngục thọ trừng phạt không ?"
Phán Quan trả lời nói : " một người nếu thường xuyên khẩu xuất ác ngôn,tâm thường phẫn nộ,xử ép người khác,sử dụng ngôn ngữ ác độc thương tổn người,nhục mạ người đều tính là ác khẩu.Ví dụ mắng người là súc sinh,hoặc là mắng người đi chết,mắng người tuyệt tử tuyệt tôn,mắng người chết không chỗ chôn thân,thậm chí là đối với một số việc người đó rất xem trọng mà chửi rủa.Ví dụ người A rất muốn sinh con trai,nhưng hiện tại cơ thể người vợ không sao sinh sản được,chỉ có năm người con gái,kẻ phạm ác khẩu sẽ cố ý dùng ngôn ngữ tuyệt tự tuyệt tôn,có tiền có nhà không ai ở cho ma ở v.v... đi công kích anh A,làm cho anh A nhẹ thì trong lòng vương vấn,nặng thì dẫn đến gia đình bất hòa thậm chí ngoại tình,đi tìm người thứ ba sinh con trai;nếu mỗi gia đình không thể dung hòa,thì sẽ dẫn đến xã hội rối loạn.Trước mắt có rất nhiều người dương vì phạm ác khẩu dẫn đến người khác không thể sống được,xấu hổ với cuộc đời,thậm chí tự sát cũng có.Bất kì ngôn ngữ thô ác nào làm tổn hại đến thân tâm linh người dương đều thuộc phạm ác khẩu,đặc biệt là đủ loại ngôn ngữ cực ác độc.
Phạm ác khẩu sẽ bị đọa lạc địa ngục thọ hình phạt,ác khẩu là một loại tập khí bất lương ác tính tuần hoàn.Ác khẩu cùng tham lam,phẫn nộ,ngu si là đồng bọn,do đó kẻ phạm ác khẩu đều có điểm chung là phẫn nộ,chỉ là ác tâm của mỗi người phạm ác khẩu cùng nghiệp lực sẽ có sâu cạn khác nhau.Nếu đối với một vị thánh nhân tu hành chứng quả phạm câu ác khẩu,cũng đủ làm người dương đọa lạc địa ngục thọ vô lượng vô biên đủ loại đau khổ;cho dù địa ngục báo tận,cũng sẽ lưu chuyển súc sanh đạo thọ tận đủ loại khổ nạn của súc sanh,khi tái sanh cũng làm người hạ tiện,cho đến khi dư báo ác khẩu triệt để tiêu trừ.Trong thời gian thọ báo nghiệp ác khẩu lâu dài,nhân vì quá khổ sở,lại rất dễ dàng làm sản sinh một số nghiệp lực mới,dẫn đến khổ nạn không có lúc dừng,trừ khi gặp được thiện tri thức dẫn đạo,phát tâm tu chỉnh tất cả hành vi sai lầm của bản thân,hành thiện tích đức,mới có được thiện nhân duyên được độ thoát li khổ hải,nếu không thì thật là khổ hải vô biên,vạn kiếp trầm luân !
Những kẻ đọa lạc địa ngục thọ hình phạt,lúc sống đa số là vợ chồng,bạn bè,đồng nghiệp,cha mẹ,anh chị em mọi người phạm ác khẩu đối với nhau,vợ chồng là nhiều nhất,cũng dễ phạm ác khẩu nhất,người nữ chiếm tỉ lệ cao hơn.Ở đây bổn quan phụng khuyên các vị nữ giới phải cẩn thận giữ gìn khẩu nghiệp của mình,rất nhiều người nữ tại vì hắc nghiệp tự thân nặng,bị hắc nghiệp quá khứ dẫn dắt,cuộc sống luôn gặp phải đủ loại khốn khổ nơi thân tâm;có người vào mỗi kỳ sinh lý bất ổn,thường phạm các loại ác khẩu thương tổn người bên cạnh.
Cái bệnh của con người là cứ quen đứng trên góc độ lợi ích của bản thân mà đối xử,chỉ cần có chút không thuận lợi,thì dễ dàng khởi lên oán hận người vật bên cạnh,trời đất hoàn cảnh mọi thứ không phối hợp,bản thân không bao giờ có sai lầm,vì thế để mặc cho cảm xúc tiêu cực trong sát na khởi lên mà phạm đủ loại ác khẩu tổn thương người.
Muốn phòng trừ ác khẩu,trước tiên phải giữ gìn tâm cảnh bình hòa ổn định;để giữ được tâm cảnh bình hòa ổn định trước tiên cần tự mình xét lỗi,lúc nào cũng suy xét xem mình có làm sai hoặc có chỗ nào dùng sai ngôn từ.Xã hội dương gian trước mắt đang ở thời kỳ phong khí bất lương rối loạn,đích thực là rất khó giữ cho tâm cảnh luôn bình hòa ổn định,những cám dỗ bên ngoài đủ loại chướng ngại thật là rất nhiều,nhưng cho dù gian nan chúng ta cũng phải xông phá chướng ngại;nếu không vượt qua được mà phạm các loại ác khẩu,thọ chung đọa lạc địa ngục,chịu khổ chỉ có bản thân không phải người khác.
Đức Phật từ bi khi còn trụ thế,thì đã dự đoán trước các thứ chướng ngại chúng sanh thời kỳ mạt pháp thoát ly khổ hải,đại chúng rất khó giữ được chánh niệm tu đạo tu hành,do đó đặc biệt truyền xuống một pháp niệm phật,giúp cho đại chúng dễ dàng được độ.Chỉ cần đơn giản mà niệm phật,mỗi ngày không ngừng niệm phật ăn chay,nương vào phật lực gia bị để âm thầm hóa giải,từ từ tịnh hóa thân tâm của chúng ta,giữ gìn tâm niệm mỗi ngày được bình tĩnh,đem vọng niệm tiêu cực hàng ngày của mình chuyển hóa thành thiện niệm niệm phật,từ đó nuôi dưỡng thiện niệm niệm phật thành thói quen tốt lành,lại đem thói quen tốt lành này để thay thế đủ loại những thói quen bất lương trong quá khứ,vì thế mà vận mệnh của chúng ta sẽ từ từ thay đổi,từ đó tiền đồ từ từ bước tới quang minh,rồi sẽ khôi phục ánh sáng linh tánh tiên thiên của chúng ta.
Ánh sáng của thân người phạm ác khẩu thấp nhất là màu đỏ,kẻ nặng sẽ từ màu đỏ chuyển sang màu đỏ đậm,nếu một mực không hối cải không ngừng phạm ác khẩu,sẽ từ màu đỏ đậm chuyển thành màu đen,màu đen thì đã rất nghiêm trọng,sẽ chiêu cảm đủ loại sự việc không như ý phát sinh.Người có thân quang màu đỏ thì đã có vấn đề trong quan hệ nhân sự,trong lòng thường u uất,dễ dàng nổi giận.Còn chúng sinh có thân quang màu đỏ đậm thì dễ chiêu cảm chúng sinh thuộc quỷ đạo tiếp cận,chúng sinh quỷ đạo thường có tâm sân nặng,rất dễ nóng giận.Người dương chỉ cần nổi giận,thì lập tức có quỷ thích nóng giận bay đến tiếp ứng,lại thêm một số oan gia trái chủ thuộc linh giới bên cạnh(bên cạnh mỗi người đều có một số oan gia đi theo,chỉ có điều là nhiều hay ít thôi),bọn họ sẽ thêm dầu vào lửa tác động vào người dương.Chỉ cần người nóng giận,thì con quỷ bên cạnh sẽ kêu người ấy nóng hơn nữa đi,lời nói càng quá đáng càng cay độc khắc bạc,làm người dương không làm chủ được lửa vô minh của mình mà bốc cao 3 ngàn trượng,thế là nghiệp lực ác khẩu một lúc không thể thu lại được."
"Cảm ân Phán Quan ! Ngài nói hay quá,cuối cùng cũng giải tỏa được tâm trạng trước khi học phật,sống với người nhà thật bất ổn,cứ vô cớ bị chửi rủa bị khống chế,mà mỗi lần đột nhiên bị người nhà đối xử rất hung dữ,làm con vô cùng sợ hãi,nỗi sợ này một mực để trong lòng đến sau khi học phật mới từ từ tiêu tan."
Phán Quan nói : "Ừ ! hoàn cảnh của A Ngọc có bộ phận thuộc tình huống này,phần khác là do vị người nhà con là chúng sinh thuộc ma đạo đầu sanh,kiếp này bà ta chỉ có một mục tiêu là chướng ngại con tu hành,không để con thuận lợi làm công việc duy trì chánh pháp,con nhất định phải dĩ đức báo oán,tinh tấn tu hành,giữ gìn thanh tịnh giới luật để từ từ cảm hóa bà ta;Khi hành vi của bà ta quá kịch liệt,con có thể tìm cách tránh đi.Chính cũng vì các loại hành vi kịch liệt của bà ta,cũng vô hình một phần tạo nên tính cách kiên cường khác người của A Ngọc,con phải cảm ân bà ta đã không ngừng mài luyện tâm kiên cố tu hành của mình,xem con trong hoàn cảnh khốn cùng có thể giữ gìn tâm bồ đề kiên cố giải thoát sinh tử."
”Con hiểu rồi,cảm ân Phán Quan khai thị ! A Ngọc nhất định sẽ nhớ phương pháp giải quyết mà Phán Quan đã chỉ dạy,dĩ đức báo oán,tinh tấn tu hành giữ gìn giới luật,từ từ cảm hóa người nhà,nhất định sẽ thực hành đúng mực.
"tiếp tục nỗ lực vậy,A Ngọc ! hiện tại bổn quan dẫn con tham quan địa ngục ác khẩu,tại bên cạnh "Hàn Băng Bạt Thiệt Túy Thân Địa Ngục" có vài cái địa ngục vọng ngữ,nhiệt độ có chút cao hơn,không lạnh như vậy,nhưng cũng đau khổ muôn phần như thế;hôm nay dẫn con đi bộ phận thứ hai của địa ngục vọng ngữ,nhiệt độ không lạnh nữa."
Chúng tôi bay nhanh đến,khi gần hạ xuống,Phán Quan chỉ mà nói,nó ở trước mặt đây rồi.Tôi cúi đầu xem,ôi ! có hai con rắn đầu to kinh khủng đang nằm đó,đầu con rắn quá lớn thật đáng sợ,nhưng bọn chúng không chuyển động được,chưa từng thấy con rắn nào đầu to như thế.Một con rắn đầu to siêu cấp màu đỏ và một con rắn đầu to siêu cấp màu đen,cái miệng của bọn chúng mở ra rất to.Thì ra cái miệng to tướng kinh khủng của con rắn màu đỏ là cửa lớn của cái địa ngục này,bên cạnh cửa lớn có rất nhiều những con rắn nhỏ kinh dị,thật ra cũng không phải nhỏ,chỉ vì hai con rắn lúc nãy quá lớn nên cảm thấy những con này nhỏ rất nhiều,có màu đỏ,có màu đen,cũng có màu xanh nữa,cái địa ngục này được kiến tạo theo hình con rắn.
Trên cửa lớn có ghi hàng chữ “Độc Xà Đinh Trường Địa Ngục”.Ôi ! bị độc xong còn bị đóng đinh.Dạ Xoa hướng Phán Quan hành lễ,mở cửa dẫn chúng tôi đi vào,còn chưa đi vào bên trong đã nghe âm thanh cực kỳ kinh khủng,tiếng ”Xì Xì,Á Á,Xẹt Xẹt”,giống như tiếng cắn đứt vật gì,tiếng kêu than sầu khổ,cảm giác âm thanh khủng khiếp phát ra từ đây vừa nhiều vừa tạp loạn,tất cả hỗn hợp làm cho điếc tai,nghe mà lỗ tai thật khó chịu.Chúng tôi bắt đầu đi vào trong cái miệng to khủng khiếp của con rắn,có vị Dạ Xoa nhắc nhở tôi đừng tiếp cận gần quá ở bên trong,cứ đứng ở bên cạnh tham quan,nói rằng ở bên trong có rất nhiều cơ quan.Cái địa ngục này có rất nhiều máy tính,các Dạ Xoa hung ác đều đang rất bận rộn,mau chóng thao tác nhiều máy tính để trừng phạt chúng tội hồn,xem ra ở đây rõ ràng thiếu hụt nhân viên công tác,thao tác của chúng Dạ Xoa rất mau và lão luyện.Nếu không có máy tính giúp đỡ,chúng Dạ Xoa nhất định sẽ càng bận rộn hơn;Ở đây quả thật đúng như lời Phán Quan nói lúc nãy,địa ngục ác khẩu có nữ tội hồn nhiều hơn.Đi đến cái địa ngục này cảm thấy áp lực trên đầu và tâm lý đặc biệt lớn,đau đầu và trong lòng khó chịu không thể nói ra được,tiếp tục tham quan vậy ! nhìn thấy nỗi khổ của chúng tội hồn,những sự khó chịu này không đáng kể chút nào.
Ở đây có rất nhiều tội hồn,đều bị con rắn độc màu đỏ bay ra từ máy tính cắn vào lưỡi và miệng,mỗi bộ máy tính đều phát ra âm thanh kinh khủng,rất khó nghe.Lúc tội hồn bị rắn độc cắn vào miệng và lưỡi,thì toàn thân bị trúng độc cả người vừa đen vừa tím,đau khổ ngã xuống;có kẻ kêu la lớn,có kẻ không kêu ra tiếng ngã xuống đất hôn mê,lúc này rắn độc sẽ hướng vào tai tội hồn phát ra đủ loại âm thanh khủng khiếp đánh thức bọn họ.Khi tội hồn tỉnh lại rồi,dưới đất lập tức bay ra móc câu nóng đỏ nhọn bén móc vào tai bọn họ,hai tai của tội hồn theo tiếng xì xì mà tức khắc bị tan chảy ra.Cùng lúc này,rắn độc tiếp tục kéo lưỡi và ruột tội hồn ra ném xuống đất,sau đó máy tính sẽ bốc ra hơi nước nóng luộc chín lưỡi và ruột của tội hồn,cho đến lúc lưỡi và ruột trở thành rất nhỏ,nhưng cũng có máy tính phóng ra băng cứng đập nát lưỡi và ruột tội hồn bắn tung tóe.
Sau khi lưỡi và ruột của tội hồn bị nước sôi luộc chín hay băng cứng đập tan,máy tính sẽ phóng ra một vài đinh nhọn hai đầu,ghim đầy trên lưỡi và ruột của tội hồn,lúc này rắn độc cắn chặt lưỡi và ruột của tội hồn,toàn bộ bay nhét vào miệng mặc cho bọn họ đau khổ kêu lớn,lăn lộn trên đất mà kêu la;các tội hồn cứ như vậy mà tuần hoàn thọ tội,không lúc nào được nghỉ ngơi.
Hình phạt của địa ngục ác khẩu này thuộc loại cực độ cao tốc,làm cho người xem hoa mắt loạn tâm,dùng văn tự diễn đạt thì thật hữu hạn,A Ngọc sẽ cố gắng diễn đạt nhiều hơn để mọi người hiểu,hiện trường đang tham quan thật sự có quá nhiều hình phạt,vì vấn đề thời gian nên không thể miêu tả tường tận được.
lúc này,có nữ tội hồn đột nhiên hướng về tôi quỳ lạy dập đầu,Dạ Xoa đương nhiên là không tha cho bà ta,bị Dạ Xoa hung ác đá về bên cạnh máy tính rồi.Ôi ! địa ngục thật là thảm vô nhân đạo ! nữ tội hồn thật đáng thương ! lúc này Phán Quan ra lệnh cho Dạ Xoa đem nữ hồn đó đưa qua cho tôi phỏng vấn viết sách,Dạ Xoa liền đưa qua đây.
Nữ tội hồn quỳ trước mặt tôi nói : “Tiểu Ngọc Tử cứu tôi,Tiểu Ngọc Tử cứu tôi,Tiểu Ngọc Tử cứu tôi,cô nhất định là Tiểu Ngọc Tử rồi ! “Tiểu Ngọc Tử là tên lúc tôi hồi còn nhỏ ở nhà bà nội mọi người gọi quen như thế,tôi đã rời khỏi nơi đó gần 20 năm rồi,người phụ nữ trước mặt là ai vậy ? nhất định là hàng xóm lúc còn nhỏ.
Lúc đó tôi ngây người ra nói : “xin lỗi ! chúng ta lúc trước nhất định gặp qua,bà là bạn của bà nội tôi phải không ? đã có một thời gian rất lâu không có trưởng bối gọi tôi như vậy rồi,xin hỏi bà tại sao lại đến nơi này vậy ?”
Sau khi bà nội qua đời,cái tên nhỏ này cũng triệt để bị đem theo rồi,không ngờ hôm nay được người khác gọi lại tại địa ngục;hình ảnh lúc trước hiện lên,bất ngờ thời gian quay ngược,trong sát na bi ai tràn ngập tâm hồn.
Nữ tội hồn nói : “Tiểu Ngọc Tử ! cô không nhớ tôi cũng bình thường thôi,tôi rất ít qua lại với bà nội cô,khoảng cách hai nhà chúng ta không xa,nhưng nhà của tôi nằm tại vị trí mà nhà nào cũng phải đi qua,cô lúc nhỏ thường thích nhảy nhót khi đi lại;mỗi lần cô đi qua,chỉ cần nghe tiếng bước chân là tôi biết liền;những lúc cô đi qua nhà tôi,tôi thường làm việc tại phòng khách,thường nhìn thấy một bên mặt của cô.Ngay lúc đó,hai đứa con gái của tôi thường hỏi : tại sao Tiểu Ngọc Tử ngày nào cũng được vui chơi,mà chúng con ngày nào cũng không ngừng làm việc nhà ? thì tôi liền ác khẩu mắng chúng nó : “ai biểu tụi bây trời sinh vốn hạ tiện,sinh vô nhà nghèo,toàn là lũ quỷ đoản mệnh.Tụi bây lại không cố gắng,sinh làm con gái;nếu tụi bây là con trai,tao sẽ cho tụi bây đi chơi mỗi ngày,còn không mau đi làm việc.Như thế có gì đáng hâm mộ đâu,Tiểu Ngọc Tử nhà nó bất quá có chút tiền thúi thôi mà,nhà lớn thì có ích gì,đâu có ai ở.Mặc cho mỗi ngày nó vui chơi,thì có gì hay ho đâu,cũng là thứ quỷ đoản mệnh,không trở thành con trai được.”
“Bà nội cô vốn nổi tiếng là người trung trực tại nơi đó,thích giúp đỡ người khác,chỉ cần là đồ dùng bà ta có thì ai cũng cho mượn cả,không trả cũng được.Nhưng sau khi mấy con dâu gả vào rồi thì bà phải giấu đồ mà cho mọi người mượn,nếu không sẽ bị con dâu mắng chửi,bà chịu đủ sự lăng mạ của con dâu.Lúc đó,tôi thường nghĩ do bà nội cô quá hiền lành nên trường kỳ bị đám con dâu ăn hiếp,do đó nên tôi quyết tâm thật hung dữ,không để cho ai ăn hiếp mình.Bà cô thường nói rằng sau khi cô sinh ra bà đã vui hơn nhiều,bà thường nói cô rất kiên cường,có tính cách nam nhi với mọi người.Tôi lúc nãy chỉ nhìn một bên của cô đột nhiên cảm giác cô là Tiểu Ngọc Tử rồi,cô còn nhớ 20 năm trước tại quê nhà có việc con dâu cắn đứt ngón tay
mẹ chồng không ?
A Ngọc : “A ! tôi nhớ rồi,thì ra bà là người đó ! việc này quá nổi tiếng mà,có nghe qua,nhưng không biết là ai.Lúc đó tôi còn nhỏ không hiểu việc của người lớn,nghe bà nội nói hai người mẹ chồng con dâu bất hòa,hình như mẹ chồng muốn ẵm cháu trai,còn bà thì sinh liền hai đóa hai vàng,còn nghe nói hai người thường cãi nhau.Nhưng tuổi đời của bà không cao,sao mau như vậy đến địa ngục rồi ?
Nữ tội hồn đau lòng khóc to : “Tôi lúc còn sống tánh khí rất hư hỏng,ngày nào cũng ác khẩu mắng người,người nào tôi cũng chửi,chỉ cần có một chút không vừa ý,nhất định sẽ bị tôi lớn tiếng mắng,dùng một số từ ngữ chua cay khắc bạc mắng chửi.cho đến thời tiết không tốt,ảnh hưởng đến công việc tôi phải làm,tôi cũng chửi trời thúi đáng chết,mưa không đúng lúc tí nào,phiền chết người đi được,mẹ chồng con gái cũng bị tôi chửi mỗi ngày.Lúc cô còn tại quê nhà,tôi mới gả vào nhà mẹ chồng vẫn còn trẻ,cũng bị tôi cắn đứt ngón tay.Sau đó vì tôi mất khả năng sinh sản,tánh khí càng khó chịu hơn,mẹ chồng tuyệt đối không phải đối thủ của tôi,mỗi ngày tôi đều chửi bà ta già mà không chịu chết.Khi bà ta muốn ra ngoài,tôi mắng bà ta là điếm già,lão yêu quái đi kiếm đàn ông phải không,chết bên ngoài tôi không thu xác cho đâu,mẹ chồng thường tức giận chửi lại vài câu rồi đi ra,lần nào bà ta cũng thua tôi,tôi nhất định phải thắng bà ta.Có khi bà ta bị tôi đánh đến bể đầu chảy máu,cắn đứt ngón tay chỉ là đòn hạ uy đầu tiên khi gả vào nhà thôi.
Tôi bị bệnh viêm gan mà chết ở trong nhà,đầu trâu mặt ngựa lôi tôi đến địa ngục,Diêm Vương đại nộ,nói tôi lúc sống ác khẩu mắng người,đánh chửi mẹ chồng,giận rủa trời đất,rất là bất hiếu,bất nghĩa,bất liêm,bất sĩ,bất lễ,bất kính,phán tôi vào Địa Ngục Độc Xà Đinh Trường thọ tội 400 năm,tôi cảm giác đã ở đây một thời gian rất lâu rất lâu rồi,ở đây quả thật là cực kỳ đau khổ ! tôi cứ nghĩ lúc sống chỉ cần hung ác lớn tiếng thì có thể áp đảo người bên cạnh,bây giờ cảm giác đã sai rồi,”hu hu hu”,thật là đau khổ quá.
Tiểu Ngọc Tử ơi ! tại sao cô lại đến địa ngục vậy ? cầu xin cô,cứu tôi ra ngoài đi !”
Lúc này Dạ Xoa hung dữ lớn tiếng quát :”không được nói thêm nữa,lập tức quay về thọ hình,A Ngọc người ta bận rộn đến địa ngục tham quan,phải viết sách độ hóa người đời,không có thời gian nói chuyện rỗng với ngươi,còn không mau biến khỏi”.Thiết xoa của Dạ Xoa lập tức đánh tới rồi.
Trong lòng tôi có chút khó chịu,Phán Quan nhìn thần sắc tôi có vẻ bi ai,liền lệnh Dạ Xoa để cho tội hồn nói thêm chút nữa ! xem tội hồn muốn nói gì.
Thân thể nữ tội hồn run rẩy rất đau khổ vừa khóc vừa nói : “Tiểu Ngọc Tử ơi ! cô có thể dẫn tôi đi theo cùng viết sách không ? ở quê nhà ai cũng biết rõ,cô từ nhỏ đã được bà nội giáo dục dạy dỗ tốt,có đầy tính cách thích giúp đỡ mọi người,tôi tin tưởng Tiểu Ngọc Tử cô sẽ cứu tôi mà,cô nhất định sẽ không thấy chết không cứu đâu.chúng ta tuy rất ít qua lại,nhưng cũng được xem là hàng xóm,cô hãy dẫn tôi đi theo viết sách khuyên mọi người không được ác khẩu,tôi nhất định sẽ làm minh chứng cho cô,nói rõ tôi phạm ác khẩu như thế nào mà phải đọa lạc địa ngục chịu khổ,tôi sẽ giúp cô khuyên mọi người không được ác khẩu,cầu xin cô giúp tôi thoát ra đi !”
“Dì ơi ! A Di Đà Phật ! nhìn thấy dì đọa lạc địa ngục,thật lòng rất thương tâm,tôi cũng hy vọng có thể mau chóng cứu dì thoát khỏi,nhưng tôi không có đủ năng lực làm điều đó,tôi chỉ là nương nhờ phật lực đến địa ngục tham quan viết sách “Âm Luật Vô Tình” thôi;cho chí người viết sách phải do phật chọn lựa an bày,tôi không có quyền tự mình an bày việc này.Tôi là đệ tử phật gia giữ gìn năm giới,niệm phật,ăn chay thanh tịnh,Dì hãy bắt đầu phát tâm niệm phật sám hối đi ! tôi sẽ đem công đức viết sách,hồi hướng cho Dì mau ly khổ đắc lạc siêu thăng tịnh độ,hóa sanh hoa sen.Tôi thử xin vị Phán Quan này xem có giúp được gì cho Dì không ?
Lúc này nữ tội hồn nói : “cầu xin Phán Quan,cầu xin Phán Quan,tôi dập đầu xin ngài,tôi đáng chết ! tôi đáng chết ! lúc sống tôi không làm được việc gì tốt cả,hiện tại hy vọng có thể giống Tiểu Ngọc Tử vì đại chúng làm nhiều việc tốt,cầu xin ông,tôi thật sự biết lỗi rồi !”
Phán Quan nói : “lúc còn sống bà ác khẩu mắng người,đánh đập nhục mạ mẹ chồng đều là phạm âm pháp tội đại bất hiếu,âm luật là trừng gian phạt ác,chỉ cần làm những ác nghiệp đọa lạc địa ngục,thì âm pháp của địa ngục sẽ cột chặt bà lại,cho đến lúc nghiệp ác toàn bộ bị tiêu trừ hết,mới có thể thoát li địa ngục.Pháp qui của âm luật không vì bà quen biết bất cứ nhân viên công tác nào tại đây mà giảm bớt hình phạt,cho dù là cha con chí thân cũng không có tình nghĩa gì đáng kể.Bất cứ kẻ nào xúc phạm đến pháp qui của âm luật đều phải bị trừng phạt,cho dù người bị tổn thương có tha thứ cho bà,mẹ chồng không truy cứu trách nhiệm nữa,tha thứ cho sự bất hiếu của bà,thì sự công bằng công chánh của âm luật cũng không tha cho bà.Pháp tắc nhân quả của âm luật sẽ đợi đến sau khi phước báo dương thọ của bà hết,đầu trâu mặt ngựa sẽ vô tình lôi bà vào địa ngục thọ phạt.Hiện tại bà tạm thời khởi tâm sám hối,bổn quan cũng thông cảm.Niệm tình bà hôm nay cũng vô cùng hợp tác,tôi sẽ dặn dò Dạ Xoa ghi lại một công đã từng hợp tác sám hối cũng như ghi công nghe pháp tại địa phủ một lần.Do bà lúc sinh tiền không hiếu thuận,hiện tại chiêu cảm đến hậu nhân không thể như lý như pháp hành thiện tích đức hồi hướng cho bà.Nhân duyên xưa của bà với A Ngọc là bà con xa trong quá khứ nay chín mùi,dẫn đến hôm nay có cơ hội gặp nhau một lúc,mong bà trân trọng thiện duyên vô thường này.
Minh phủ luôn cho những người thật lòng sám hối một cơ hội nghe pháp giải thoát.Nhưng điều kiện đầu tiên phải xem tâm niệm sám hối,khởi lên đến một mức độ ánh sáng,Dạ Xoa nhìn thấy được tự nhiên sẽ dẫn bà đi nghe Địa Tạng Bồ Tát thuyết pháp.Cái nhân duyên nghe pháp thù thắng này người người đều bình đẳng,chỉ cần bà khởi tâm thật lòng sám hối đến một lúc nào đó,tự nhiên sẽ chiêu cảm Dạ Xoa tạm thời ngừng hình phạt lại,dẫn bà đi nghe pháp.Mỗi lần nghe pháp tại minh phủ Dạ Xoa đều sẽ ghi lại,mỗi một lần nghe pháp linh tánh của bà sẽ được pháp âm từ bi của Địa Tạng Bồ Tát tẩy rữa thiện hóa gia trì một lần,trước mắt lực sám hối của bà không đủ sáng,hãy tiếp tục thọ hình tiêu trừ thêm nghiệp lực.”
Dạ Xoa lại hung ác nói với nữ tội hồn : “hôm nay may mắn cho ngươi nhiều rồi ! gặp được Phán Quan giải thích với ngươi nhiều đạo lý như vậy,mau quay về chịu phạt mau !” lại một chân đá văng qua bên kia.Ai da ! Dạ Xoa ơi ! Dạ Xoa ơi ! thật là hung dữ quá,thô bạo như vậy ! Dạ Xoa ở đây người nào cũng rất hung dữ ! Ôi ! ngàn vạn lần đừng đọa vào địa ngục chịu tội,nơi nào cũng thê thảm vô cùng !
Lúc này Phán Quan tiếp tục nói : “người dương nếu có người phạm phải ác khẩu,sau khi xem qua bản văn chương này,nếu muốn tránh khỏi đọa lạc địa ngục chịu khổ,có thể lúc còn sống cố gắng sám hối nghiệp lực ác khẩu,đương nhiên phải xem tính nghiêm trọng của nghiệp lực ác khẩu,có ảnh hưởng đến tính mạng của người dương không;cho dù là nghiêm trọng,trải qua sám hối sẽ được cải thiện nhiều;nếu là một số nghiệp lực ác khẩu bình thường,thì có thể trước khi thọ chung sám hối thanh tịnh.Phương pháp sám hối giống vọng ngữ vậy,chỉ cần đổi vọng ngữ thành ác khẩu là được.Ví dụ : tôi là xxx vào lúc xx nơi xx nói lời ác khẩu chuyện xx.Cứ như thế đem vọng ngữ chuyển thành ác khẩu là được.
Nhớ kỹ là phải thật tâm sám hối ! việc này rất quan trọng,một niệm chân tâm thông đạt tam thế,một niệm chân tâm đủ để tiêu trừ vô lượng ác nghiệp,một niệm chân tâm trực thông thiên địa âm luật pháp tắc ! đem cách sám hối thật lòng này trong “Âm Luật Vô Tình” chuyển nói cho người khác biết,nhất định sẽ tiêu trừ nghiệp ác quá khứ.Minh phủ có hồ sơ ghi lại tất cả đủ thứ thiện ác của người dương,đừng vì cái thiện nhỏ mà không làm,đại phước báo đa phần là nhờ sự tích trữ tiểu thiện tiểu hạnh cùng nghiêm trì giới luật kỹ càng mà đến được.Xin nhớ kỹ,đừng nghĩ rằng sau khi xem xong bản văn chương này,trong lòng biết được cách sám hối này,thì có thể muốn làm gì cũng được,nếu lại tiếp tục tạo ác,lại không ngừng sám hối,cứ lặp đi lặp lại biết rõ mà cứ tái phạm,thì tội gia tăng thêm một bậc !
A Ngọc ! địa ngục ác khẩu hôm nay tham quan đến đây là được ! hoan nghênh con lại sắp xếp thời gian đến ! ta phải bận công sự rồi.”
“A Ngọc hướng Phán Quan hành lễ ! hôm nay rất cảm ân Phán Quan đã giúp đỡ bà dì đó.”
Phán Quan nói : “không cần khách sáo ! trong tâm chúng tôi tất cả tội hồn đều bình đẳng;minh phủ chúng tôi cũng hy vọng tất cả tội hồn mau chóng rời khỏi địa ngục,vả lại giúp đỡ con viết sách là bổn phận của ta,mục đích cũng là tránh cho người dương thọ chung đọa lạc vào địa ngục thọ khổ,thật ra cũng để giảm bớt số lượng công việc cho minh phủ chúng tôi,ta còn phải cảm ân A Ngọc nữa ! tốt nhất là con nên đến nhiều hơn nữa,mau viết thành sách,đem tất cả khổ nạn tại địa ngục trình bày cho dương gian,cảm hóa người dương trì giới niệm phật hành thiện,nhớ đừng cô phụ Phật ân,cô phụ Ngọc Đế và chúng Diêm Vương lần này tiết lộ hết thiên cơ,chỉ vì cứu độ dương gian chúng sanh,công khai chân tướng minh phủ âm tào cùng đủ loại hình phạt của địa ngục.Hiện tại chúng sanh dương gian tạo ác,không tin nhân quả,theo ý làm càn,tà dâm sát sanh,trộm cắp vọng ngữ,gần như đã đạt đến mức độ không thể chấp nhận được nữa,nghiêm trọng xâm phạm trời xanh,nhiễu loạn sự quân bình của chánh khí trời đất.Sách “Âm Luật Vô Tình” một khi xuất hiện,hy vọng cứu vãn được một số người đã từng làm ác,nhưng lương tâm chưa hoàn toàn mai một thoát ly khổ hải.”
“Được rồi ! con mau chóng ra về viết văn chương đi,bổn quan phải bận công việc !”
“A Di Đà Phật ! cảm ân Phán Quan từ bi trong sự bận rộn trăm việc lại phải giúp đỡ con,A Ngọc hợp chưởng cảm ân !”
Ngồi hoa sen trắng về thôi !

3.NGÀN VẠN LẦN KHÔNG ĐƯỢC CÂU CÁ - ĐỊA NGỤC CÔ HỒN ĐỘC CÂU KIẾM HẢI NGƯ.

Nam Mô A Di Đà Phật ! đảnh lễ Phán Quan !
A Ngọc : “hôm nay xin hỏi Phán Quan,những chúng sinh thích câu cá sẽ có quả báo như thế nào ? con xem thấy thế gian có nhiều người thích câu cá,xem câu cá là một loại hình giải trí,cho dù người câu cá cũng biết rõ rằng nước biển trong thành phố bị ô nhiễm nguy hại bởi kim loại nặng,bọn họ câu được cá để trên bờ vui đùa một phen,có người sau khi cạo một phần vảy cá,thậm chí móc mắt,cắt vi cá,nội tạng v.v…,lại đem cá quăng xuống biển.Xin hỏi những hành vi như vậy có bị đọa lạc địa ngục không ? nếu có địa ngục này,A Ngọc muốn tham quan một chút.”
Phán Quan : “câu cá là hành vi sát sinh,bất luận là giải trí hay câu để ăn,đều là phạm hắc nghiệp sát sinh,sẽ đọa lạc địa ngục thọ phạt.Phân biệt là : nếu người câu cá để giải trí,tánh mạng cơ thể của cá không bị tàn hại,có thể bơi lội về biển lớn sinh hoạt bình thường,nghiệp báo tương đối nhỏ một chút,nhưng cũng thuộc loại tổn thương đến thần thức của cá,làm cho cá kinh hoảng sợ hãi,và kết ác duyên với cá bị câu.”
“Nếu chỉ tồn tâm giải trí không có ý sát sanh,mỗi lần câu cá tiêu trừ phước báo một tháng,trong đó bao gồm phước báo ăn uống và đủ loại hưởng thụ trong một tháng.Ví dụ như người câu cá tháng sau được tăng lương,nhưng do hiện tại tạo hắc nghiệp câu cá dẫn đến không được tăng lương,bị cấp trên vô cớ giáo huấn một phen,đồng nghiệp xem thường,người không yêu thích,cơ thể sẽ bị nghiệp lực sát sanh loài cá phản xạ,tự nhiên sẽ có những đau đớn đột nhiên phát sanh.Nếu là làm ăn,vốn dĩ tháng sau sẽ ký được hợp đồng với khách lớn,ví dụ như có thể kiếm được một triệu,sẽ bị giảm bớt;nếu như phước báo kiếp trước lớn,sẽ bị đủ thứ chướng ngại cực khổ kiếm được ba trăm ngàn.”
“Nếu vì giải trí vui chơi,những con cá bị câu dẫn đến thương tổn thân cá,phải tiêu trừ một tháng phước báo cùng chịu đủ loại đau bệnh của thể xác,còn tình hình đau bệnh thọ báo chi tiết là : những con cá bị thương chịu đau khổ ra sao thì nghiệp lực sẽ phản xạ lại lên thân người câu cá.Người câu cá sẽ mang đủ loại bệnh như đau đầu,chóng mặt,bệnh xoang miệng,tinh thần mất quân bình v.v...những người bị sứt môi bẩm sinh đều là quả báo câu cá kiếp trước tạo nên;cho đến thân thể có đủ loại đau đớn,đều là giống cảm giác của con cá phải chịu đựng vậy.Còn câu cá để ăn thì mỗi lần ít nhất giảm thọ 7 ngày,tiêu trừ phước báo 3 tháng.Nếu số lượng cá bị câu quá nhiều hay câu nhằm cá có thai,thì pháp tắc âm luật của minh phủ sẽ tùy sự ghi nhận của câu sinh thần mà gia nặng trừng phạt đối với người câu cá.”
“Người thường xuyên câu cá,thân quang từ màu đỏ sẽ từ từ chuyển sang màu nâu;vào lúc thân quang ảm đảm,sẽ dẫn đến mọi việc không thuận lợi,ngủ không được yên,tâm thường nghi ngờ và dễ dàng nổi giận.”
“Mỗi người khi mới ra đời,thân quang là hình tròn,hình sắc đậm nhạt thì tùy theo mỗi người,thân quang đại diện cho phước báo thiện ác nghiệp lực của mỗi người.Thân quang viên mãn sáng sủa,tỏa sáng phủ trùm càng xa đại diện cho người có thiện nghiệp phước báo lớn,đức hạnh tốt,đại trí tuệ,chư phật chư bồ tát có thân quang viên mãn nhất.”
“lúc trước đã có nói,mỗi một người mới sinh ra,bên cạnh luôn có hai vị câu sinh thần ngày đêm đi theo;cho dù người dương đi đến nơi nào,ngay cả đi vệ sinh tắm rửa hay đi ngủ cũng đi theo,cho đến khi người dương thọ chung.Hai vị câu sinh thần có hình tướng một nam một nữ,nam câu sinh thần ở bên trái người dương thân quang trắng nhạt,phụ trách ghi lại đủ loại thiện niệm thiện hạnh mỗi ngày của người dương;nữ câu sinh thần có thân quang đen nhạt,ở bên phải người dương,phụ trách ghi lại đủ loại ác niệm ác hạnh mỗi ngày của người dương.”
“Khi người dương tạo quá nhiều hắc nghiệp,nữ câu sinh thần sẽ nổi giận thông báo nhắc nhở,chỉ có số ít bộ phận người dương có thể tiếp thu một ít tín hiệu yếu ớt,đa số người đều không có cảm giác,hai vị câu sinh thần mỗi tháng đều sẽ thông báo ghi nhận thiện ác của người dương cho minh phủ.”
“Nếu là người đại ác,nguy hại nhân gian,nếu là người dương dương thọ chưa hết,minh phủ sẽ khẩn cấp sắp xếp,làm cho tai nạn đến với người đó,làm cho hồn đó mau chóng quy địa phủ thọ phạt.Người dương ngoài định nghiệp của tự thân,tất cả ngôn hạnh của kiếp này có thể làm sản sinh nghiệp lực mới,phước báo nghiệp lực là do hành vi thiện ác trong mỗi ngày tăng giảm mà ra.”
A Ngọc : “vô cùng cảm tạ Phán Quan giải thích rõ ràng như vậy,xin hỏi Phán Quan,chỉ là câu cá giải trí một phen,cũng phải tiêu trừ phước báo;vậy thì nếu là một người không có phước báo mà thường xuyên câu cá,không phải rất tệ hại sao ?
Phán Quan : “đúng vậy ! một con cá cũng là một sinh mệnh.Người câu cá trong một thời gian ngắn kết thúc sinh mạng con cá,đây là tạo nghiệp sát sanh phạm giới,sẽ rất mau phản xạ lên thân thể của người đó mà chịu đựng.Có một số người thường nói : tôi không có tín ngưỡng tôn giáo nào,cũng không cần giữ giới điều nào,vô cùng tự do,lại không giết người phóng hỏa,chỉ khi ở không câu cá cho vui thôi.Thật ra suy nghĩ như vậy là sai lầm,pháp tắc âm luật luôn luôn khống chế mỗi một chúng sinh hữu tình;bất luận ngươi có tôn giáo tín ngưỡng hay không,kẻ tạo ác sau cùng nhất định sẽ bị âm luật trừng phạt.Nếu là những chúng sanh hữu tình giữ giới mà phạm,thì tội tăng một bậc;biết rõ còn phạm,sẽ xử phạt nặng thêm.Muốn thoát khỏi đủ loại xử phạt của địa ngục,thì chỉ có một phương pháp là giữ gìn năm giới thập thiện;người giữ gìn năm giới có thể giữ được thân người,người hành thập thiện có thể bảo vệ phước báo của mình mà không bị đọa lạc,nhưng ngôn hạnh của người dương mỗi ngày thường dễ dàng phạm phải thập ác.Nếu muốn bảo vệ tự thân phước báo không bị tiêu trừ,cách tốt nhất là trì giới niệm phật.Chỉ cần không ngừng niệm phật,kiên trì đến cùng,nhất định sẽ đạt được cảnh giới nghiệp sạch tình không,khôi phục tiên thiên quang minh của chúng ta.”
“Bên cạnh mỗi người đều có rất nhiều oan gia nghiệp chướng đợi cơ hội báo thù,bất cứ ai khi có những hành vi vi phạm âm luật,thì cũng là lúc tạo thêm cơ hội cho oan gia nghiệp chướng bên cạnh báo thù,cho dù là hộ pháp chánh thần cũng không can thiệp vào pháp tắc nhân quả của âm luật,càng không dung túng cho hành vi phạm giới,hộ pháp chánh thần chấp hành âm luật với tâm bi mẫn mà công bằng thưởng phạt nhất thiết hữu tình chúng sanh.”
“Mỗi người khi sinh ra đều mang theo đủ loại nghiệp lực thiện ác của kiếp trước,chỉ cần một mực giữ gìn năm giới thập thiện không vi phạm,cho dù bên cạnh có rất nhiều oan gia nghiệp chướng,thì cũng chỉ có thể đi theo,mà không có cơ hội báo thù.Nhưng có một số người tạo nhiều hành vi phạm giới,ví như vọng ngữ,tà dâm,ăn chơi hưởng lạc v.v...sống những năm tháng vi phạm đủ loại giới điều âm luật,mà vẫn còn vinh hoa phú quý,thì chỉ vì kiếp quá khứ họ tạo được nhiều thiện nghiệp,phước báo chưa hết.”
“khi thiện nghiệp thành thục,con người sẽ chiêu cảm đủ loại phước báo của thiện nghiệp,làm việc vui vẻ thuận lợi.Người dương nếu một mực phạm giới mà không hành thiện tích phước,thiện nghiệp phước báo sẽ do không ngừng hưởng thụ mà tiêu mất,cam tận khổ lai.Nếu người câu cá tự thân không có thiện nghiệp thiện hạnh nào,sẽ vì kiếp này không ngừng sát sanh mà gia tăng hắc nghiệp;lại thêm ác nghiệp kiếp trước,nên phi nhân oan gia nghiệp chướng bên cạnh sẽ dùng hình thức nhập xác mà làm loạn,tạo thêm đủ thứ tai họa kéo đến,thậm chí đoạt mạng của người đó.”
“Hiện tại vì vấn đề thời gian,tạm thời nói đến đây thôi,A Ngọc con đi theo bổn quan !”
A Ngọc : “vâng ạ,Phán Quan !”
Phán Quan : “cái địa ngục này được xây thêm vào thời gian năm 1995 của dương gian,trong đó đa số tội hồn là người Đông Phương”.
Chúng tôi mau chóng hạ xuống một khu vực cỡ lớn,cảm giác giống như là khu công nghiệp cỡ lớn tại nhân gian,phải xem kỹ bảng chỉ đường,nếu không rất dễ lạc đường.Ở đây có rất nhiều cửa,trước cửa không có Dạ Xoa,trước mỗi cánh cửa đều có ghi tên của các địa ngục,toàn bộ đều là cửa dày khóa kỹ.Hóa ra nơi đây lại là một mảng trời đất mới của địa ngục,lại chóng mặt rồi ! mọi thứ sự vật tại nhân gian vốn đã sát na biến hóa khôn lường,hiện tại địa ngục lại cũng xây thêm nhiều như vậy,thì lúc nào mới tham quan hết đây ? !
Phán Quan nói : “hôm nay chúng ta chỉ tham quan tầng 7 phòng số 7,Địa Ngục Cô Hồn Độc Câu Kiếm Hải Ngư.Nhân viên công tác ở địa phủ không đủ,nên trước cửa các nơi không có người canh,chúng ta trực tiếp đến bấm chuông !”
A Ngọc :”Vâng ạ,Phán Quan !”
Tìm thử xem ! đây là tầng 1,tầng 2,tầng 3,4,5,6,7;1,2,3,4,5,6,căn thứ 7,thấy rồi,hiện tại chữ phồn thể phát ra ánh sáng màu xanh nhạt, Địa Ngục Cô Hồn Độc Câu Kiếm Hải Ngư,chúng ta bước lên bấm chuông thử.
Dạ Xoa mở cửa rồi lễ bái Phán Quan,chúng tôi đi vào.Địa Ngục này là một cái biển lớn,trong cái biển lớn này có rất nhiều cá kiếm lớn nhỏ sắc bén hung ác.Ở đây chia ra hai bên trái phải,bên trái là bên tội hồn tự mình thọ tội,bên phải là bên một nhóm ba đến năm người cùng thọ tội.Cái địa ngục này có chỗ đặc biệt,là chỉ có bốn vị Dạ Xoa,trái phải mỗi bên hai người,quả nhiên là thiếu nhân viên công tác,bốn vị Dạ Xoa thật vất vả quá !
Cái địa ngục này cũng không nhỏ,không giống biển lớn tại nhân gian,một cục đá trên bờ biển cũng có thể cho một hai người ngồi,một cái bãi biển tại nhân gian chứa hơn 500 người,cũng được gọi là nhồi nhét rồi.Trong cái địa ngục biển lớn này cá kiếm sắt sẽ ăn thịt người,cá kiếm sắt lớn nhất một con có thể dài cỡ 10 mét,một khi mở miệng có thể ăn mất 12 tội hồn,còn cá nhỏ có thể từng miếng từng miếng ăn.
Ở đây một cục đá có thể dung chứa nhiều tội hồn ở trên,cục đá cực nhỏ bên cạnh tôi,mà đã có 45 tội hồn,những cục đá khác càng có nhiều hơn.Những tội hồn bên trái tự mình đứng hoặc ngồi trên tảng đá trên bờ biển,không ngừng tuần hoàn chịu đau khổ sanh tử trọng tội,xem thử nam tội hồn bên cạnh như thế nào ? anh ta mới khôi phục tri giác,đã bắt đầu tỉnh ra,tội hồn đứng dậy ngồi trên tảng đá;tội hồn này tại vì bị ác nghiệp câu cá dẫn dắt,lúc này hình như anh ta hoàn toàn quên hết đau khổ lúc nãy.
Tôi xem thấy trong đầu anh ta hiện ra cảnh bơi lội của đủ loại cá trong biển,anh ta nghĩ những con cá biển đặc biệt này,nhất định phải câu được,sau khi câu xong lập tức nướng,vừa ăn vừa thưởng thức phong cảnh,ánh mắt vui vẻ của anh ta nhìn vào cá kiếm trong biển,bên cạnh có một cây câu cá tự động rất dài.Khi tay anh ta chạm vào cán cây câu,cây câu cá sẽ lập tức tự động đứng dậy,mau chóng chuẩn xác móc vào đầu tội hồn.Xem cho kỹ,hình như là cây câu cá có cái móc câu sắc bén hình trăng khuyết,móc vào đầu tội hồn,là từ miệng mà móc vào.Trong đầu tội hồn lúc này là một mảng màu đen,anh ta đau khổ kêu không ra tiếng,máu từ miệng chảy ra,tay chân đang quơ loạn xạ,càng cố thoát thì móc câu càng móc sâu vào.
Móc câu sắt mau chóng đem tội hồn ném vào miệng một con cá kiếm sắt nhỏ trong biển,con cá kiếm sắt này thân dài khoảng 2 mét,khi cây câu cá ném tội hồn vào trong biển,tội hồn ngay ngắn rơi vào cây trụ sắt nhọn bên cạnh miệng cá kiếm,tội hồn kinh hoảng sợ hãi mà bị đâm xiên qua,máu tươi cả người bắn tung tóe,cá kiếm sắt rống lên âm thanh kinh khủng,xé toạc cái đầu của tội hồn ra,mũi và mắt sẽ bị cá kiếm sắt ăn trước,miếng thứ hai sẽ ăn phần dưới đầu đến vị trí cổ họng,tội hồn đau khổ đến mức độ tay chân co rút lại run rẩy.Cá kiếm sắt lấy cái miệng nhọn hoắc,mổ toạc bụng của tội hồn,sau đó từng bước ăn hết nội tạng của tội hồn,cho đến từ từ ăn hết cả người tội hồn;sau khi ăn xong,cá kiếm sắt sẽ đem tất cả những mảnh thân thể máu me vừa ăn xong toàn bộ nhả lên tảng đá lúc nãy.Mà sau khi tội hồn bị nhả về tảng đá rồi,Địa Ngục Cô Hồn Độc Câu Kiếm Hải Ngư sẽ thổi đến một làn gió nghiệp làm tội hồn trở lại nguyên hình,tội hồn bị làn gió này thổi xong liền trở lại bình thường tỉnh táo,tiếp tục lại chịu tội như cũ.Ôi ! đây đúng là cái đau khổ siêu cấp cực kỳ vậy !
Phán Quan dặn dò Dạ Xoa đem tội hồn này qua cho A Ngọc phỏng vấn.Tội hồn còn trong trạng thái hôn mê,bị Dạ Xoa đưa qua mà vẫn còn mơ mơ hồ hồ,tôi đang lộ ra vẻ buồn khổ,hôn mê làm sao mà phỏng vấn ? Dạ Xoa lập tức giải thích,hiện tại cho hắn uống một chén canh rừng hoàn hồn của minh phủ,cho nhiệt độ cơ thể của hắn được nâng lên chút đỉnh và có thể nói chuyện được thì có thể phỏng vấn,phỏng vấn xong thì thổi gió nghiệp tiếp tục thọ tội.
Tội hồn bị Dạ Xoa tạt nước lạnh tỉnh lại rồi,uống xong canh rừng hoàn hồn,bắt đầu trở lại bình thường,nhưng trông vẫn còn rất mệt rất khó chịu,Dạ Xoa mệnh hắn phải như thật mà nói ra nguyên nhân tại sao đọa lạc địa ngục chịu khổ.
Tội hồn : “tôi sinh ra tại một thành thị ở đông phương kinh doanh phân phối hải sản,kiếm được rất nhiều tiền.Nhưng bạn bè thật sự thì cực ít,cảm giác mọi người xung quanh không ai thật lòng với mình,thuộc loại hình cô độc,còn bạn nhậu làm ăn thì cực kỳ nhiều,đều là những kẻ giả dối,chỉ lợi dụng lẫn nhau thôi,ngày nào cũng phải mỉm cười đối phó,một chút ý nghĩa cũng không có,tôi sớm đã không muốn làm công việc kinh doanh phân phối hải sản này,chỉ có điều là công việc làm ăn cứ tốt mãi,chỉ là kiếm tiền thôi,tôi từ nhỏ cũng đặc biệt thích câu cá.Nguyên nhân chủ yếu dẫn đến việc tôi đọa lạc vào địa ngục này là : lúc đó cảm thấy mình còn trẻ tuổi như vậy mà có kinh tế hùng hậu,không bằng thử kinh doanh những thứ mình yêu thích xem sao,cho dù có bị lỗ cũng không có vấn đề gì,thế là tôi bắt đầu tìm kiếm các công cụ câu cá đặc biệt chuyên nghiệp khắp nơi trên thế giới,cũng tìm kiếm các sản phẩm trang bị,quần áo,công cụ ưu việt để leo núi,mở một thương hiệu chuyên môn bán công cụ câu cá,cũng bán thêm sản phẩm thám hiểm leo núi.”
Với tâm niệm dù có lỗ cũng không sao mà làm thành lập kinh doanh,không ngờ công việc làm ăn càng làm càng lớn,lòng tin của tôi thêm tăng trưởng,cũng kết giao với một số bè bạn yêu thích câu cá,và tôi nghĩ đến việc quảng bá kỹ năng câu cá để tăng trưởng doanh thu cho công ty.
“Từ khi quảng bá,việc làm ăn của công ty trong thời gian ngắn vượt lên một bậc,tôi cũng cảm thấy có lẽ mình đầu tư đúng đường,thế là càng tiếp thị thêm với một số công ty,đoàn thể cá nhân,tổ chức hoạt động ăn uống sinh nhật vui vẻ tụ hội câu cá trên du thuyền,tôi còn giúp đỡ một số người cùng sở thích,mở tiệc câu cá,tiệm bán đồ câu cá v.v...sau cùng lại nghĩ dứt khoát tập trung tinh lực lên kế hoạch làm sao phát triển quy mô công ty câu cá.”
“Tại vì tài sản không ngừng tăng trưởng,tôi nâng cấp hoàn cảnh chỗ ở đến khu vực của người có tiền,thế là một nhà ba người chuyển đến một ngôi biệt thự mấy ngàn mét,trong nhà lại có mấy người làm công.Khổ nỗi cảnh tốt vô thường,chúng tôi dọn vào ngôi biệt thự ở không đến 3 tháng,con trai của tôi bắt đầu trở nên nhạy cảm và rất nhát gan,cứ suốt ngày kinh hoảng lo sợ nói có người muốn đánh nó,nhưng trong nhà không có bất kỳ ai muốn đánh nó.Còn vợ tôi thì bị đau lưng và trầm cảm,cứ suốt ngày nổi nóng,nghi ngờ tôi ngoại tình v.v...người làm trong nhà không ngừng thay đổi.”
“Vợ và con trai cũng có đi tìm bác sĩ tâm lí,uống thuốc chích thuốc,nhưng tình hình không những không tốt lên,mà càng trở nên nghiêm trọng hơn.Sau đó trong nhà bỗng nhiên có tiếng động đột phát,con trai sợ hãi đến phải núp đi.Trước đây vốn là một đứa trẻ ngây thơ hoạt bát,giờ đây nhìn thấy ánh sáng mạnh thì rất sợ hãi,chỉ thích nơi bóng tối;vì muốn trong nhà không bị ánh sáng mặt trời trực tiếp rọi vào,tất cả rèm cửa đều được kéo lại hết.Tôi lại vì tình cảm vợ chồng khiếm khuyết,ở nhà thường bị mắng,trong lòng không vui,bắt đầu hẹn bạn bè uống rượu hát karaoke giải sầu,lại tại nơi hát karaoke phát sinh tình cảm với một cô gái,làm cho đối phương mang thai 2 lần,và xúi dục đối phương phá thai.”
“Tôi bắt đầu sống cuộc đời ăn chơi hưởng lạc,có lúc đến nhà cũng không về,nhưng trong lòng cũng thường nhớ nghĩ đến đứa con trai.Trong một lần uống say rượu,dưới tình trạng phát sốt hôn mê,được xe cứu thương đưa vào bệnh viện,mới vào bệnh viện xét nghiệm thì kết quả ung thư gan thời kỳ cuối;sau khi trải qua 3 tháng bị dày vò bởi đủ loại đau đớn,bất lực thống khổ mà rời khỏi thế gian này,hu...hu...hu,tôi còn chưa làm rõ đã xảy ra chuyện gì thì mơ mơ hồ hồ bị đầu trâu mặt ngựa dùng xích sắt kéo vào địa ngục rồi.”
Minh Quân Diêm Vương đập bàn tức giận nói : “xxx ngươi có biết tội không ? mang theo phước báo sâu dày đến thế gian,không biết dùng vào việc tốt,tiếp tục hành thiện bồi phước,mà lại lạm dụng phước báo,làm công việc sát sanh hại mạng,lại xúi dục người khác làm theo,nghiêm trọng phá hoại quan niệm tư tưởng của người khác,làm mất lòng từ bi.”
“Ác nghiệp lớn nhất của ngươi trong kiếp này là câu cá sát sanh,trước tiên áp giải vào Địa Ngục Cô Hồn Độc Câu Kiếm Hải Ngư thọ tội 10000 năm,đợi tất cả tiệm buôn câu cá tại nhân gian do ngươi mở đóng cửa,ngươi mới có thể ra đây gặp bổn vương,tiếp tục xét xử những tội khác.”
Lúc đó tội hồn sợ quá kêu lớn quỳ xuống hỏi xin Minh Quân Diêm Vương : “tiệm buôn câu cá của tôi bất quá chỉ kinh doanh được 8 năm,sao lại bị phán 10000 năm tội địa ngục vậy ? còn phải đợi cho tất cả cửa hàng câu cá đóng cửa hết,những cửa hàng đó có liên quan gì đến tôi đây ? tôi có phải là cổ đông của họ đâu.”
Minh Quân Diêm Vương tiếp tục phẫn nộ nói : “những cửa hàng câu cá hiện tại ở dương gian,chỉ cần là do sự tuyên truyền quảng cáo của ngươi mà khai trương kinh doanh,cái số liệu nhân quả âm luật đó,ngươi phải chịu đựng 50 phần trăm nghiệp lực,người chủ mở tiệm đó phải chịu 50 phần trăm nghiệp lực.Nếu chủ tiệm đó tiếp tục mở thêm chi nhánh thứ hai,thì ngươi phải chịu 30 phần trăm nghiệp lực,người chủ chịu 70 phần trăm nghiệp lực;nếu không phải do ảnh hưởng bởi sự tuyên truyền quảng cáo của ngươi,những tiệm buôn sát sanh này sẽ không mở cửa;còn không phải do sự quảng cáo của ngươi dẫn đến khai trương,minh phủ sẽ không tính lên đầu của ngươi đâu.”
“Nhân viên công tác quan trọng của minh phủ đều lấy trì giới làm căn bản,người trì giới có thân quang,giới đức càng thanh tịnh thì chức vị càng cao.Ngươi bây giờ tại nhân gian vốn có thể là người đại phú quý,thân thể khỏe mạnh và sự nghiệp hưng vượng.Người đã từng là vị đại thiện nhân trong kiếp trước,bố thí tích lũy đại phước báo,thiện quả kiếp này cơ duyên thành thục;do đó trong kiếp này cho dù ngươi có làm công việc nào cũng sẽ hưng vượng phát đạt,sẽ hội tụ được duyên tốt,tài sản sẽ gấp đôi hiện tại.Không ngờ rằng sau khi ngươi đầu sanh cứ một mực câu cá,không những thế mà sau khi tốt nghiệp xong,lại làm công việc phân phối hải sản;số tiền ngươi kiếm được từ việc phân phối hải sản,đều là tổn trừ phước báo mà có được.”
“Công việc phân phối hải sản mau chóng làm tổn giảm một nữa phước báo của ngươi,minh phủ nhiều lần đã báo mộng cho ngươi biết,trong giấc mơ cho ngươi thấy bị hải sản trong biển ăn nuốt,đuổi giết,những giấc mơ này dùng để nhắc nhở,cảnh cáo ngươi nên ngừng tay lại,hãy thay đổi làm công việc chánh đáng,không nên tiếp tục lãng phí phước báo tạo ác nghiệp sát sanh nữa.Nhưng ngươi không hề phát hiện nhận thấy mà có tâm sám hối,tiếp tục tăng trưởng ngã mạn tham độc,lại không biết hành thiện tích đức,còn không ngừng thúc đẩy phát triển thương hiệu kinh doanh câu cá sát sanh,gián tiếp thúc đẩy các nhà hàng kinh doanh câu cá tại nhân gian phát triển;món nợ âm luật nhân quả này,nên ngươi cần phải từ từ chịu khổ trong minh phủ địa ngục để trả hết.”
“Nếu ngươi làm nghề nghiệp chánh đáng tại nhân gian,chỉ cần không phạm đại ác,cho dù không có những công hạnh tu đạo tạo phước đặc biệt,với phước báo của ngươi thì giờ này ngươi vẫn có thể hạnh phúc sung sướng tại nhân gian,càng không đến nỗi đọa lạc địa ngục chịu vô lượng vô biên khổ đau như vậy.”
Minh Quân Diêm Vương : “Cô Hồn Dạ Xoa !”
Cô Hồn Dạ Xoa : “Có !”
Minh Quân Diêm Vương : “mau áp giải hắn vào Địa Ngục Cô Hồn Độc Câu Kiếm Hải Ngư chịu phạt,để trả hết nợ !”
Tội hồn : “hu..hu..hu,tôi hiện tại thật sự hối hận lúc đầu quá tham lam,cứ cố gắng làm tăng trưởng tài sản của mình,nhưng phương pháp sai rồi.Vị tiểu thư này,cô hãy đem những gì tôi đã nói mà viết hết ra,hy vọng những người bạn của tôi sau khi xem được,lập tức thay đổi không câu cá nữa và đóng cửa tất cả thương hiệu câu cá.”
“Vị tiểu thư này,tôi xin cô vậy ! cô chỉ cần đem những gì tôi nói lúc nãy viết ra,bạn bè của tôi xem xong nhất định sẽ biết rằng tôi đã đọa lạc địa ngục chịu khổ,bọn họ đều biết rõ việc gia đình của tôi lúc còn sống,và những ý tưởng của tôi,bọn họ sẽ tin những gì cô viết là sự thật,sau khi xem xong bọn họ sẽ thay đổi mà;chỉ cần họ sớm ngày cải chính,không làm công việc sát sinh tạo ác nghiệp nữa,mới giảm bớt thời gian tôi chịu khổ nơi địa ngục ! hu..hu..hu,bất cứ ai cũng không muốn bản thân chịu vô lượng vô biên khổ địa ngục trong tương lai,hu..hu..hu,tôi thật sự muốn rời khỏi nơi đây,một vạn năm thì thật là lâu dài quá ! hu hu hu…”
A Ngọc : “vị tiên sinh này nói về cái thành thị đó tôi có biết,cái thành thị đó sát nghiệp rất nặng,thì ra ông có một hắc nghiệp nặng như vậy phải gánh lấy.Viết sách “Âm Luật Vô Tình” là bổn phận công việc của tôi,nội dung ông nói lúc nãy,tôi nhất định sẽ toàn bộ hoàn chỉnh viết ra hết.Còn ông nên thường niệm phật,phật lực sẽ từ bi gia bị cho ông;tôi cũng sẽ đem công đức viết sách “Âm Luật Vô Tình” hồi hướng cho ông sớm ngày thoát khổ được vui.”
Tội hồn : “hu..hu..hu,như khi hiện tại chúng ta nói chuyện,thân thể tuy đau khổ,còn có thể nhẫn nhịn mà niệm phật;nhưng một hồi bắt đầu thọ tội,đau đớn gia tăng không lúc ngừng nghỉ,vừa chóng mặt vừa không tỉnh táo,căn bổn là không thể nào niệm nổi nữa,hu..hu..hu,nguyện thiên hạ tất cả mọi người đừng bao giờ câu cá,đừng bao giờ đọa lạc địa ngục thọ tội,ngàn vạn lần đừng giống tôi đau khổ như vậy,chết đi rồi phải chịu cái khổ địa ngục tội không thấy ngày ra ! hu..hu..hu.”
Phán Quan :”được rồi ! vì vấn đề thời gian,bổn quan niệm tình ngươi hôm nay rất hợp tác mà cung cấp số liệu cho A Ngọc viết sách “Âm Luật Vô Tình”,cũng đã phát thiện nguyện,nguyện thiên hạ tất cả mọi người không câu cá nữa,đừng phải đọa lạc địa ngục chịu khổ nữa.Vậy cũng tốt ! hiện tại bổn quan ghi một thiện công cho ngươi,chuẩn phép cho ngươi đi nghe Địa Tạng Bồ Tát thuyết pháp một lần,tạm ngừng đau khổ.”
Cô Hồn Dạ Xoa : “vâng lời Phán Quan ! hiện tại dắt hắn ta đi.”
A Ngọc : “xin hỏi Phán Quan,tại sao vị tiên sinh này có thể lập tức đi nghe Địa Tạng Bồ Tát khai thị ? còn những tội hồn lúc trước phỏng vấn khổ đau hơn nhiều,sợ hãi khủng bố hơn ông ta,sao Phán Quan không ghi thiện công cho bọn họ vậy?
Phán Quan : “A Ngọc ơi ! địa ngục là do người sau khi phạm giới,sản sinh một loại hắc nghiệp mà hình thành,con người đọa lạc địa ngục là bị hành vi của mình dẫn dắt đến vậy.Tại vì hắn ta có một kiếp đã từng tu trì pháp môn niệm phật nhưng không tin tấn,trong kiếp đó hắn hành trì đủ loại bố thí,nhưng không như lý như pháp mà hồi hướng,cho đến các thiện nghiệp đó quả báo chín mùi,trở thành hoàn cảnh phú quý hiện tại;Nhưng hắn ta không biết trân trọng phước báo của mình,sớm ngày tổn hết mà đọa vào địa ngục.”
Hai người vốn có duyên với nhau,lúc nãy con phỏng vấn đã kích hoạt tâm xuất ly của hắn,làm hắn ta cảm động mà phát thiện nguyện,chính thiện niệm của hắn giúp hắn ta ghi một thiện công,không phải do ta đặc biệt chiếu cố.Nếu người muốn biết rõ,tam thế nhất thiết phật,nên quán pháp giới tánh,nhất thiết duy tâm tạo.”
Phán Quan : “được rồi ! A Ngọc ! thời gian hôm nay không còn sớm,dương gian lại là một đêm dài rồi,con mau về đi ! hoan nghênh mau chóng quay lại.”
A Ngọc :”A Ngọc hướng Phán Quan hợp chưởng hành lễ,cảm ân Phán Quan ! A Ngọc nhất định mau chóng quay lại !”
lyquochoang
 
Bài viết: 76
Ngày tham gia: Thứ 5 Tháng 5 31, 2012 8:40 pm

Re: Âm Luật Vô Tình End

Gửi bàigửi bởi admin » Thứ 4 Tháng 12 28, 2016 12:34 am

4.A NGỌC BÁI KIẾN THÀNH HOÀNG.

Cảm ân Phật lực gia bị ! ngồi hoa sen trắng xuất phát !
Nam Mô A Di Đà Phật ! A Ngọc hợp chưởng hướng Phán Quan hành lễ !
A Ngọc : “Phán Quan ! hôm nay xin hỏi,con tại dương gian có thấy nhiều miếu Thành Hoàng,cũng thấy vô số miếu thổ địa nhỏ,hai loại hình đó thật sự có gì khác nhau ? nếu có Thành Hoàng thật thì xin Phán Quan dẫn đi tham quan một chút.”
Phán Quan : “chức vị công việc của thổ địa và Thành Hoàng tuy giống mà khác,chủ yếu là bảo vệ người dương ra vào bình an.Còn thổ địa công công,chỉ là xưng hô mà người dương yêu thích gọi như thế trong gần 1000 năm nay,một mực lưu truyền như thế.Lúc trước có giới thiệu qua chức vụ của thổ công tại dương gian,minh phủ cũng tùy theo sự thay đổi của dương gian,tương ứng gia tăng thổ địa công để quản lí hộ trì người dương.
Minh phủ có một tòa phủ Thành Hoàng,trong phủ Thành Hoàng chức vị cao nhất là Thành Hoàng,phía dưới còn có bộ phận viên chức địa phủ là thổ địa công,tất cả thổ địa công đều phò trợ thọ mệnh của Thành Hoàng.Thành Hoàng phụ trách đủ loại số liệu luân hồi của tất cả người thuộc Nam Thiệm Bộ Châu;Phủ Thành Hoàng có tòa Âm Đức Cung,chuyên môn ghi lại đại thiện hạnh của đại chúng,Âm Đức Cung cũng là phân khu khác của tổng bộ ghi lại tư liệu luân hồi của người dương.
Nếu A Ngọc muốn hỏi kiếp trước mình sống ở đâu ? thân phận ra sao ? là nam hay nữ ? có đại thiện hạnh nào không ? chỉ cần con cứ đời đời kiếp kiếp đầu sanh trong Nam Thiệm Bộ Châu,thì Thành Hoàng sẽ nói rõ tất cả thân phận và nghiệp lực trong mỗi kiếp mà con luân hồi.Trừ phi con không đầu sanh trong Nam Thiệm Bộ Châu,thì Thành Hoàng sẽ không biết;chỉ vì khi đầu sanh vào những quốc gia lãnh thổ khác,không thuộc phạm vi quản hạt của Thành Hoàng.
Thành Hoàng của minh phủ vào lúc địa phủ mới kiến tạo,là do thượng thiên phái đến vậy,một hồi A Ngọc có thể đến phỏng vấn Thành Hoàng,hiểu rõ một số nghi vấn trong lòng,hiện giờ dẫn con đi tham quan Thành Hoàng Phủ,Phủ Thành Hoàng ở bên phía Đông của minh phủ.”
A Ngọc : “cảm ân Phán Quan ! phiền Phán Quan dẫn đường.”
Thật vui quá ! lát nữa được gặp vị Thành Hoàng cổ xưa trong truyền thuyết,nghĩ xem lúc gặp mặt sẽ hỏi những gì ? thật xấu hổ bản thân bạc địa phàm phu vô đức vô hạnh,không có gì để hỏi,không bằng sẽ hỏi người thống trị tối cao của minh phủ Minh Quân Diêm Vương vậy ! tại sao Minh Quân Diêm Vương lại làm Diêm Vương tại địa ngục ? tất cả người gặp Diêm Vương đều sợ hãi,một chút nữa sẽ trả lời được nghi vấn trong lòng.Chúng ta mau đến rồi ! cái nhà lớn cổ xưa trước mặt từ từ đập vào mắt mình,chúng tôi từ từ hạ xuống bình địa.
Phủ Thành Hoàng màu nâu đậm cổ sắc cổ hương hiện rõ tại trước mắt,giữ cửa phủ Thành Hoàng không phải là Dạ Xoa,đều là hai vị chiến sĩ tay cầm binh khí ăn mặc như thời cổ xưa,hai vị chiến sĩ nhìn thấy Phán Quan mỉm cười tác lễ nghênh tiếp.
Bọn họ nghiêng mình chào Phán Quan nói : “Tả Môn Thần bái kiến Phán Quan ! Hữu Môn Thần bái kiến Phán Quan !”
Tả Môn Thần nói : “Thành Hoàng chủ có dặn dò chúng tôi,Phán Quan ngài sẽ dẫn một vị trên người đeo lệnh bài là tác giả viết sách “Âm Luật Vô Tình” của minh phủ,người dương Thượng Quan Ngọc Hoa đến phỏng vấn Thành Hoàng chủ,người dương bên cạnh Phán Quan đây chắc là Thượng Quan Ngọc Hoa !”,ánh mắt hai vị môn thần liền cùng nhìn vào lệnh bài đeo trên người tôi.
Phán Quan nói : ‘miễn lễ ! vị này đúng là Thượng Quan Ngọc Hoa A Ngọc cư sĩ tác giả của sách “Âm Luật Vô Tình”,xin Tả Môn Thần dẫn đường bái kiến Thành hoàng chủ.”
Hai vị môn thần trông không hung dữ,thuộc loại dáng vẻ khôi ngô,giống những chiến sĩ cao lớn cổ đại.Tòa phủ Thành Hoàng này rất lớn,lại là một tòa phủ đệ cấp quan viên địa phủ,bốn bề có vài nhân viên công tác trang phục như thổ địa công đi lại.Bọn họ gặp Phán Quan đều mỉm cười tác lễ.
A Ngọc nhìn thấy trước mặt có hai bản chữ lớn bên trái phải,bên trái viết : “âm đức phước lâu dài”,bên phải viết :”dương đức phước sát na”,căn nhà trước mặt chính giữa có ba chữ lớn “Cung Phúc Đức”.
Tả Môn Thần nói : “Phán Quan và cư sĩ A Ngọc mời vào,Thành Hoàng đại nhân đang công tác tại đại điện.”
Thành Hoàng có bề ngoài từ bi như vị trưởng giả cổ đại,mặc trang phục cổ đại nặng và dày.Khi gặp chúng tôi mặt lộ vẻ mỉm cười.
“Dân nữ Thượng Quan Ngọc Hoa bái kiến Thành Hoàng ! hôm nay phỏng vấn Thành Hoàng,xin thỉnh giáo Thành Hoàng minh phủ tối cao thống soái Minh Quân Diêm Vương,nhân duyên nào giữ chức vị cao nhất trong minh phủ ?
Dân nữ từ nhỏ đã biết có vị Diêm Vương xử việc công chánh.kiếp này sớm nhất nghe nói về Diêm Vương là từ bà nội,nhớ lại lúc còn nhỏ thường xuyên chứng kiến cảnh bà nội bị đám con dâu ăn hiếp đánh mắng,bà nội mỗi lần như vậy đều chấp nhận cho qua,không nói gì với cha và các chú.Bà nội tin tưởng tại âm giới có vị Diêm Vương hung ác,lại còn thường giáo dục con phải biết nhẫn nhịn trong cuộc sống,trong đầu con luôn hiện lên câu nói giáo huấn của bà : “con bé ngốc nhớ kỹ,đừng sợ bị thiệt thòi,bị oan uổng hiểu lầm,chúng ta làm gì ông trời đều thấy;ai rồi cũng phải chết,âm giới có vị Diêm Vương tự nhiên sẽ xử lí tất cả một cách công bằng;chỉ cần hành vi của chúng ta không phụ người khác,thì sợ gì bị thiệt thòi oan uổng hiểu lầm,người trong một nhà thì cần có ai đó gánh vác hóa giải đủ thứ áp lực.Các thím của con có hành vi ngôn hạnh hơi quá đáng,bà là trưởng bối tự mình gánh chịu,có thể duy trì sự hài hòa của gia đình là đủ rồi,nhưng con đừng bao giờ học bọn họ có hành vi bất lương đánh mắng người khác như vậy,nếu không khi lớn lên gả vào nhà chồng,sẽ bị người ta ghét bỏ khinh khi,thân làm người nữ nhất định phải nhẫn,chúng ta vĩnh viễn không làm những chuyện tổn thương đến người khác,thà để người khác phụ ta,ta không phụ người khác là được.Người khác phụ mình,chúng ta không tính toán những việc nhỏ này,không để trong lòng mà quên đi,trời cao và Diêm Vương sẽ biết được.”
A Ngọc khi còn nhỏ cứ nghe bà nói chuyện Diêm Vương công chính như thế nào,Diêm Vương cái gì cũng biết.A Ngọc muốn hỏi người thống trị tối cao minh phủ Minh Quân Diêm Vương,tại sao Minh Quân Diêm Vương lại làm Diêm Vương tại địa ngục vậy ?
Thành Hoàng : “hoan nghênh A Ngọc đến minh phủ phỏng vấn,minh phủ chúng tôi hết mình ủng hộ sách “Âm Luật Vô Tình” xuất bản.Vạn sự vạn vật không rời nhân duyên quả báo,bà nội với con có một kiếp là thân phận mẹ con với nhau,kiếp đó bà cười chê khi con lạy phật,tốt ở chỗ chỉ là cười chê chứ không có hành vi chướng ngại.Tại vì nghiệp lực cười chê A Ngọc lạy phật thành thục,dẫn đến kiếp này thân thể lưng gù và bị người nhà ăn hiếp đánh mắng.May mà bà nội con kiếp này đối mặt với đủ loại áp lực nghịch duyên,không khởi tâm sân hận gia tăng hắc nghiệp;càng do bà nghịch đến thuận chịu,tùy duyên tiêu hết nghiệp xưa còn dư,còn tích lũy phước báo ngày sau siêu thăng thiên giới.
Mỗi một chúng sanh hữu tình đều có thể tự mình sáng tạo sinh mệnh tương lai của mình,tất cả người đều không rời ba loại nghiệp.Thiện nghiệp,ác nghiệp,vô ký nghiệp.ví dụ như ba người cùng mua một loại y phục màu đen,người A mua về để đem cho nhà hàng xóm nghèo,màu đen không sợ dơ khỏi phải thường xuyên giặt rất tiện lợi,người A đang hành trì thiện nghiệp,sau này sẽ chiêu cảm thiện báo.Người B nghĩ rằng mua đồ đen,ban đêm đi ăn trộm sẽ tiện lợi hơn,người B đang hành trì ác nghiệp,tương lai sẽ chiêu cảm ác báo.Người C thì không quan tâm,mua hay không mua cũng không sao,ông chủ kêu mua thì mua,người C đang hành trì vô ký nghiệp,tương lai sẽ chiêu cảm vô ký nghiệp báo.Nghiệp thiện nặng thì quả báo nhân thiên,nghiệp ác nặng thì đọa địa ngục,ngạ quỷ,súc sanh đạo,vô ký nghiệp nặng thì đa số sanh nhân,quỷ đạo,tức chưa thể ra khỏi tam giới.Nếu muốn ra khỏi tam giới,thoát ly sanh tử được vĩnh viễn đại giải thoát,thì cần phải trì giới niệm phật,hành trì đủ loại thiện pháp âm đức,phát bồ đề tâm cùng thiện nguyện,không có bất kỳ tư tâm tạp niệm nào.Nếu phát thiện nguyện mà còn xen vào chút ít tư tâm tạp niệm,thì tương lai bản thân phải gánh lấy quả báo của chút ít tư tâm tạp niệm đó.
Còn Minh Quân Diêm Vương tại sao làm người thống trị tối cao của minh phủ ? là vì trong kiếp xưa tại nhân gian,Minh Quân Diêm Vương là một vị đại tướng quân chánh khí ngất trời,đại tướng quân thống soái các đội quân,trong một lần đại chiến bị đối phương sử dụng gian kế xảo quyệt,làm cho đại tướng quân không đánh mà bại.Đại tướng quân lúc đó cực kì bi phẫn mà phát lời thề rằng :”tôi hiện tại bất lực đại bại,tương lai có cơ hội nhất định báo thù,nghiêm trừng những kẻ tội phạm xảo quyệt phạm pháp,tôi phải làm cho bọn chúng thật lòng sửa đổi,cố gắng làm người tốt.
Tất cả những chiến sĩ tùy tùng đại tướng quân lúc đó,cũng cùng phát nguyện với ông,phải nghiêm trừng tất cả những kẻ phạm pháp,gian trá xảo quyệt.Lúc phát nguyện như vậy,đại tướng quân còn mang trong lòng sự oán hận bản thân phòng thủ không đủ,liên lụy thuộc hạ quân sĩ đại bại.Oán hận bản thân,là một trong những phiền não sân hận,thuộc vào trong thiện nguyện có lẫn ác nguyện;cũng vì đã phát thệ nguyện như vậy,dẫn đến ông làm Minh Quân Diêm Vương của minh phủ.
Minh Quân Diêm Vương trong hiện tại,ở minh phủ mỗi ngày ba lần sáng trưa tối,mỗi lần thời gian 15 phút,phải chịu cái khổ cát nóng dốc vào miệng.Mỗi ngày chỉ cần đến lúc thọ tội,hai vị Dạ Xoa phụ trách việc trừng phạt Minh Quân Diêm Vương,sẽ cùng nhau tóm lấy Minh Quân Diêm Vương.Một vị Dạ Xoa sẽ giữ chắc cái đầu của ông,còn vị kia sẽ dùng cát sắt nóng dốc vào miệng của Diêm Vương;Minh Quân Diêm Vương sẽ bị dốc đến ngất xỉu đi,sau khi hôn mê sẽ bị gió nghiệp thổi tỉnh lại.Sau khi thổi tỉnh,hai vị Dạ Xoa lại tiếp tục nắm chặt Diêm Vương,lại tiếp tục dốc cát sắt nóng,như thế tuần hoàn thọ tội 15 phút.Sau khi trải qua 15 phút,Minh Quân Diêm Vương sẽ tự động tỉnh lại,tất cả lại trở về bình thường.
Minh Quân Diêm Vương phải chịu cái khổ cát sắt nóng dốc miệng,là quả báo của việc phát ác nguyện báo thù.Dương gian mỗi ngày đều có người phát ác nguyện lớn nhỏ.Bất cứ ai khi phát ác nguyện,thân quang sẽ bắt đầu ảm đạm,từ trường âm tính của ác nguyện,sẽ trói buột người phát ác nguyện hết kiếp này đến kiếp khác.
Nếu thân quang tiên thiên của một người gặp phải phá hoại,cuộc sống sẽ chướng ngại trùng trùng,cực khổ sẽ nhiều hơn,trừ phi đúng lúc chân thành sám hối thanh tịnh,sau này vĩnh viễn không tái phạm nữa.Nếu người phát ác nguyện trước khi quả báo ác nguyện chín mùi,mà thiện nghiệp nhẹ hơn ác nghiệp,lại một mực không có duyên gặp thiện tri thức hướng dẫn sám hối,sinh mệnh sẽ bị từ trường âm tính của ác nguyện trói buột,cho đến ác quả chín mùi,thì sẽ bị vô lượng thống khổ.
Hy vọng A Ngọc mau chóng viết xong bản văn chương này,nói cho đại chúng,trong bất cứ trường hợp nào cũng không nên phát ác nguyện,những ác nguyện phát lúc trước phải mau chóng sám hối;thiện nguyện thì có thể phát vô lượng,cùng cố gắng thực hành hoàn thành.
Trước mắt kẻ phạm giới tại dương gian quá nhiều,người trì giới quá ít,từ trường của toàn thể rất bất ổn,đó cũng là nguyên nhân làm tâm niệm của con người dễ thiên lệch hướng tà.
Nếu có chúng sinh hữu tình nào vì hắc nghiệp quá nặng,tạm thời không cụ túc chủng chủng nhân duyên trì giới,không cần lo lắng cũng không cần buông xuôi,nghiệp không nặng không sanh thế giới Ta Bà.Trước tiên phát tâm sám hối hắc nghiệp quá khứ,lại phát nguyện,nguyện bản thân có thể đời đời kiếp kiếp cụ túc tâm kiên định trì giới,lại thêm niệm phật và ăn chay,cố gắng tạo các thiện nghiệp,nên tố chất sinh mệnh trong tương lai nhất định sẽ từ từ hướng thượng đi lên;và cũng chỉ có phương pháp này,có thể thật sự triệt để tiêu trừ ác nghiệp,vĩnh viễn thoát li đau khổ,tiền đồ từng bước hướng về quang minh.
Những chúng sinh hữu tình có duyên xem bản văn này,đều do quá khứ có tích được chút phước báo;nếu có thể chuyển nói cho người khác biết,minh phủ sẽ ghi lại hai thiện công;nếu chỉ biết tự mình sửa đổi,minh phủ cũng ghi một thiện công.
Được rồi ! đêm nay bổn Thành Hoàng đã đem những đạo lí liên quan đến phát ác nguyện giải thích rõ ràng,thời gian không còn sớm,dương gian cũng mau trời sáng rồi,A Ngọc con hãy quay về viết xong văn chương đi,sau này nếu cần thiết hoan nghênh lại đến.”
A Ngọc :”được rồi ! đảnh lễ Thành Hoàng ! cảm ân Thành Hoàng ! đảnh lễ Phán Quan ! cảm ân Phán Quan ! A Ngọc quay về trước,Nam Mô A Di đà Phật !”
Ngồi hoa sen trắng quay về !
admin
Site Admin
 
Bài viết: 6798
Ngày tham gia: Chủ nhật Tháng 4 17, 2011 12:18 am


Quay về Tâm Linh / Tôn Giáo

Ai đang trực tuyến?

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào đang trực tuyến8 khách

cron