Siêu độ cho thân bằng, quyến thuộc, tổ tiên

Siêu độ cho thân bằng, quyến thuộc, tổ tiên

Gửi bàigửi bởi thanhlinh » Chủ nhật Tháng 7 07, 2013 9:56 am

Bạn có thể siêu độ cho thân bằng, quyến thuộc, tổ tiên đã qua đời không ?
**************************************************

Bây giờ, chùa chiền tự viện đã biến chất, không còn dạy học nữa. Ngày xưa tự viện chính là nhà trường, là môi trường dạy học, bây giờ đã biến chất, trở thành môi trường siêu độ vong linh, đúng là hoàn toàn thay đổi, đã biến chất quá nặng. Thật ra việc cầu siêu cho vong linh, trong Phật giáo vốn không có, thế tại sao diễn biến thành hiện tượng như thế này? Thời gian khi tôi bắt đầu học Phật, gần gũi với Pháp sư Đạo An, lúc đó chúng tôi cùng nhau tổ chức lớp đại chuyên giảng tòa Phật học. Tôi đã thỉnh giáo với Pháp sư Đạo An, Phật sự như thế có từ nguyên nhân nào? Làm thế nào mà trở thành hiện tượng như thế này?
Ngài nói cho tôi nghe một đoạn, tôi nghĩ cũng có lý. Ngài nói duyên khởi vấn đề này, có thể bắt đầu từ năm Khai Nguyên nhà Đường, thời đại của Đường Minh Hoàng. Cuối đời Đường Minh Hoàng, vì sủng ái Dương Quý Phi nên đã bị triều đình dân dã lên án, dẫn đến An Lộc Sơn tạo phản, cơ hồ dẫn đến mất nước. Rất may có tể tướng Quách Tử Nghi đã dẹp yên cuộc động loạn này, quân và dân chết rất nhiều. Sau khi dẹp yên cuộc động loạn này, ở tại mỗi một chiến trường, triều đình xây dựng một ngôi chùa, đều gọi là Khai Nguyên Tự. Chùa Khai Nguyên đã xuất hiện như thế, mục đích xây dựng các chùa Khai Nguyên là để truy điệu quân dân tử nạn, nên đã thỉnh mời các pháp sư tụng kinh siêu độ, đó là pháp hội truy điệu. Tình hình bắt đầu là như thế. Triều đình quốc gia khởi xướng truy điệu vong hồn người tử nạn thì trong dân gian cũng bắt chước, cho nên sau đó trong dân chúng có người qua đời, cũng thỉnh mời pháp sư làm phật sự cầu siêu. Vào thời đó thì việc siêu độ chỉ là việc phụ, việc chính yếu trong đạo tràng vẫn là thuyết pháp giảng kinh, hướng dẫn đại chúng tu hành, nhưng bây giờ đã biến thành việc chính thức của chùa chiền, còn việc chính thức thì lại biến mất, không còn thấy nữa. Nghề phụ lại biến thành nghề chính, đúng là điên đảo, và vì thế đã hình thành xu hướng mê tín. Những sự thực, thay đổi diễn biến như thế, chúng ta cần phải hiểu.

Nói thật, lý luận, phương pháp, nguyên lý và nguyên tắc cầu siêu đều có viết trên kinh Địa Tạng Bồ Tát Bổn Nguyện, thế thì người cầu siêu làm sao thực sự cầu siêu được cho vong linh siêu thoát khỏi các cõi ác, sinh lên cõi Trời, hưởng thụ phước báo? Trên kinh nói rất rõ ràng. Người cầu siêu, bản thân cần phải chứng quả. Nếu bản thân không được nâng cao cảnh giới của mình, không thể chứng quả, thì lợi lạc vong linh nhận được cũng rất có giới hạn. Trong kinh đã đưa ra ví dụ, như Quang Mục nữ là một cô gái có hiếu, biết mẹ mình trong lúc sinh thời đã tạo nhiều ác nghiệp, cô ấy hiểu Phật pháp. Nếu đúng như đức Phật đã dạy, những nghiệp mà mẹ cô ấy đã tạo, việc mẹ cô ấy đã làm trong đời, thì khi chết nhất định phải đọa địa ngục. Đọa vào địa ngục thì quá khổ, địa ngục dễ vào nhưng thật khó ra. Nàng muốn cứu mẹ của mình thì nhất định phải cầu Phật. Đức Phật đã dạy nàng dùng phương pháp nào? Dùng phương pháp niệm Phật, không dạy cô cách nào khác.

Bà la môn nữ dùng phương pháp niệm Phật, Quang Mục Nữ cũng dùng phương pháp niệm Phật, không phải là cách nào khác, chỉ niệm Phật. Bà La Môn nữ niệm Phật trong một ngày một đêm, ngày nay chúng ta gọi la tinh tiến niệm Phật. Cô ấy chỉ là phàm phu, trong một ngày một đêm, vì cứu mẹ của mình mà niệm Phật rất chân thành, rất thành khẩn, rất đúng pháp, nên trong một ngày một đêm đã đạt nhất tâm bất loạn. Đây cũng chính như trên kinh A Di Đà đã nói, nếu một ngày, hai ngày đến bảy ngày, đạt nhất tâm bất loạn, cô liền chứng quả. Lúc ở trong thiền định, cô đã đến địa ngục. Quỷ vương trong địa ngục nhìn thấy cô đến, chắp tay gọi cô là Bồ Tát. Quý vị xem, cô từ phàm phu, tu hành trong một ngày một đêm đã siêu phàm nhập thánh, lý lẽ là như thế.

Quỷ vương hỏi cô, thưa Bồ tát, Ngài đến đây có việc gì? Cô hỏi lại, đây là nơi nào? Quỷ vương trả lời đây là địa ngục. Địa ngục chỉ có hai đối tượng được vào, một là người tạo nghiệp chịu báo, hai là Bồ Tát, nếu không phải hai đối tượng này thì sẽ không thể đến địa ngục. Cho nên cô liền hỏi, cô muốn biết tung tích của mẹ mình. Quỷ vương nói cho cô biết, mẹ của cô vào ba ngày trước đã sanh về cõi trời Đao Lợi rồi. Không những mẹ của cô, mà những người chịu tội chung với mẹ cô đều được sanh về cõi trời Đao Lợi cả, vì họ nghe nói, bà ấy có người con gái hiếu thảo tu phước cho bà, cúng dường đức Giác Hoa Định Tự Tại Vương Như Lai, do phước báo này mà bà được sanh thiên rồi.

Phước báo này như thế nào? Nếu như không phải người mẹ tạo tội nghiệp đọa vào địa ngục thì Quang Mục Nữ cả đời không thể đạt được cảnh giới như thế này, vì ngày thường niệm Phật hay tán loạn, làm sao có thể đạt được nhất tâm. Vì mong muốn cứu mẹ nên đã cố hết sức, nên trong một ngày đêm đã nâng cao và thay đổi hẳn cảnh giới của mình. Cô có thể chuyển phàm thành thánh là do sức mạnh nào vậy? Là do cái duyên này của người mẹ đã giúp đỡ cho cô, nên mẹ cô sanh lên trời là do đạo lý này. Nếu như cô chỉ làm cầu siêu trên hình thức thì không có ích lợi gì. Chính cô không có phước báo và người được cầu siêu cũng không nhận được lợi ích.

Pháp giới ở đường ác và pháp giới ở cõi người chúng ta không khác nhau. Nếu như nói, gia đình của quý vị, con cái của quý vị được giáo dục rất đàng hoàng, ở trong xã hội đều được mọi người kính trọng, làm đến tổng thống, làm đến bộ trưởng, thì người làm cha mẹ đi đến bất cứ nơi nào cũng sẽ nhận được tôn kính của người khác. Lý lẽ như nhau cả. Bản thân mình không có thành tựu, cha mẹ của quý vị làm sao có được quỷ thần cung kính? Cho nên trên kinh nói vấn đề cầu siêu, bảy phần công đức thì chính mình được sáu phần, người được cầu siêu chỉ nhận một phần mà thôi. Chính mình niệm Phật một ngày một đêm đạt đến nhất tâm bất loạn, đây là công đức của bản thân mình, người mẹ chỉ hưởng một phần, được một ít phước của bạn nên sanh về cõi trời Đao Lợi. Đây là một phần bảy công đức. Vì vậy nếu bản thân không thể thành tựu, thì đối phương sẽ không có được phước báo lớn như thế.

Những lễ cúng bố thí bình thường, chỉ là mời họ đến ăn cơm. Như cúng diêm khẩu mông sơn, cũng chỉ là mời khách ăn cơm một bữa, họ có được ấm no mà thôi, có được sự ấm áp, không thể giúp họ thoát khỏi các đường ác. Để họ thật sự thoát khỏi đường ác, thì trong Phật sự cầu siêu độ này, những vị pháp sư làm lễ cầu siêu phải tùy văn nhập quán. Sau khi hoàn tất khóa lễ cầu siêu, chính bản thân Pháp sư phải thật sự trở thành Bồ Tát, cảnh giới của pháp sư được nâng cao ngay, thì hiệu quả cầu siêu sẽ vô cùng lớn, tất cả vong linh siêu độ chắc chắn được sanh cõi trời.

Bạn hỏi, vì sao được sanh về cõi trời? Vì trong Phật sự cầu siêu này, các vị pháp sư đã tụng niệm nghiêm túc, tu trì bằng tâm thanh tịnh, tâm bình đẳng, chính pháp sư đã siêu phàm nhập thánh, từ phàm phu thăng tiến đến Bồ Tát, lý do là như thế. Nếu sau khi hoàn tất Phật sự, bạn vẫn còn là phàm phu thì sẽ không có sức mạnh như thế. Chúng ta cần phải hiểu thấu vấn đề này. Cho nên khi làm Phật sự cầu siêu độ phải nghiêm túc, khi niệm tụng kinh văn, xưng tán những bài kệ, nhất định phải khế nhập vào cảnh giới đó. Sau khi nhập vào cảnh giới đó thì không được thối chuyển, như vậy thì công đức mới vô lượng vô biên, người nhận được phước báo sẽ không thể nào đếm được. Không thể làm qua loa tắc trách cho xong chuyện, không được như thế. Cầu siêu làm gì có thể cho giá cả chứ? Đó là làm ăn mua bán, không còn gì gọi là công đức được nữa, hoàn toàn chạy theo hình thức, thế thì sai cả.

Không chỉ là siêu độ cho vong hồn, còn siêu độ cả chính mình nữa. Chính mình được siêu rồi thì vong linh cũng theo mình mà siêu độ. Chính mình chưa có cách siêu độ, thì chắc chắn không thể siêu độ được vong linh. Đây chính là điều kinh Phật thường nói, chính mình chưa độ mà muốn độ người thì không bao giờ được, không có đạo lý này. Cho nên chúng ta thường xem thấy trên kinh này, Quang Mục nữ chính mình thật sự được độ, Bà La Môn nữ cũng độ được bản thân. Sau khi chính mình được độ rồi mới có thể độ được người khác, những vong linh cũng nhờ vào phước lực của cô mà siêu sanh. Việc siêu sanh này, tối đa cũng chỉ sanh đến cõi trời Đao Lợi. Muốn lên cao hơn cõi trời Đao Lợi, nhất định phải nhờ công phu tu hành của chính mình, người khác không thể giúp được cho mình.

Quý vị thử nghĩ xem, làm lễ cầu siêu ở Trung quốc trước đây, quy mô lớn nhất là Lương Vũ Đế làm lễ siêu độ Phi Tử của mình. Người chủ trì Pháp hội cầu siêu là Bảo Chí Công, vị này là cao tăng đương thời. Bảo Chí Công, sau này chúng ta biết, Ngài là hóa thân của Bồ tát Quán Thế Âm. Đích thân Bồ Tát Quán Thế Âm chủ trì pháp hội cầu siêu này, sau này lưu truyền lại quyển Lương Hoàng Sám. Bồ Tát Quán Thế Âm chủ trì pháp hội đó, siêu độ Phi Tử của Lương Võ Đế cũng chỉ sanh đến cõi trời Đao Lợi. Nếu chư Phật Như Lai đến chủ trì cũng như thế thôi, dựa vào phước báo tha lực thì chỉ có thể đạt đến cảnh giới này. Muốn có cảnh giới cao hơn thì phải dựa vào tu hành của mình, chính mình không có công phu tu tập thì không được. Nhờ vào phước báo của người khác, cao nhất là sanh đến trời Đao Lợi. Lý lẽ và chân tướng sự thật này, chúng ta đều phải hiểu thấu, hiểu thật rõ ràng, vì thế chính mình tu hành, thật sự chuyển biến được cảnh giới, thật sự có kết quả, thì Phật sự cầu siêu này có thể không cần hình thức gì cả.

Trong hồi ký Ảnh Trần chúng ta có thể đọc được, Lão pháp sư Đàm Hư nói, năm xưa Ngài ở chung với ba, bốn người bạn nghiên cứu kinh Lăng Nghiêm, trong hồi ký có viết tám năm giá lạnh học Lăng Nghiêm. Lúc đó Ngài đang là cư sĩ, mỗi ngày còn phải làm việc, vì cuộc sống mà bôn ba, không thể hoàn toàn chuyên tâm, nhưng thời gian tám năm trời chỉ đọc một bộ kinh, ít nhiều Ngài cũng có chút định lực. Nếu như trong tám năm mà đọc đến tám bộ hay mười bộ thì sẽ không hiệu quả. Tám năm ròng tham cứu một bộ kinh, tâm định trên một bộ kinh, oan gia trái chủ của Ngài đã đến nhờ Ngài siêu độ. Lúc đầu Ngài nhìn thấy những vong hồn này đến, liền lo sợ, vì họ đều là oan gia trái chủ ngày trước, Ngài sợ họ đến gây phiền phức. Nhưng những oan gia trái chủ đó đã bước tới trước và quỳ ở trước mặt Ngài, cầu siêu độ. Tâm của Ngài liền an, vì biết họ không phải đến gây phiền phức. Thế thì làm sao siêu độ? Họ nói chỉ cần Ngài đồng ý là được. Ngài nói: “không có vấn đề, ta đồng ý”, thì liền nhìn thấy những vong hồn đạp trên đầu gối của Ngài, đạp trên vai của Ngài để sanh thiên, nghi thức gì cũng không có.

Khi bản thân quý vị đạt được cảnh giới này rồi, có được công phu này rồi, thì họ liền nương nhờ phước báo của quý vị, chỉ cần quý vị đồng ý là được ngay. Cho nên siêu độ vong linh, quý vị cần phải hiểu, hoàn toàn dựa vào đức hạnh và công phu tu hành của chính quý vị.
Hôm nay pháp hội siêu độ của cư sĩ Lâm chúng ta cùng giảng đường của chúng ta và niệm Phật đường họp chung lại, hình thành một lực rất mạnh. Khi ở dưới thực hiện hình thức Phật sự cầu siêu, nội dung chân thật bên trong dựa vào niệm Phật đường, nên pháp hội siêu độ vô cùng thù thắng, các pháp hội siêu độ trước đây tuyệt đối không thể sánh bằng, thực sự có chư Phật và Bồ Tát trong đạo tràng, có hộ pháp thiện thần trong đạo tràng. Các vị pháp sư và đồng tu đang làm lễ cầu siêu, dụng tâm chân thành thanh tịnh cảm ứng không thể nghĩ bàn, thật sự đã tu vô lượng vô biên phước báo.

Khi chúng ta hiểu rõ lý lẽ này, hiểu thấu cảm ứng của tâm điện, thực tế mà nói chính là từ những tư tưởng, khởi tâm động niệm phát ra sóng. Khởi tâm động niệm là thiện, thuần thiện, nếu lực này mạnh thì sóng sẽ mạnh, có thể làm cho tất cả chúng sanh trên thế gian này, bao gồm cả quỷ thần, những sóng phát ra từ ác niệm sẽ bị sóng thiện bao phủ và triệt tiêu tất cả sóng ác niệm của họ. Như vậy liền sanh ra hiệu quả rất lớn. Hiểu được như vậy thì thật sự rất khoa học.

PS Tịnh Không
thanhlinh
 
Bài viết: 47
Ngày tham gia: Thứ 6 Tháng 3 23, 2012 10:29 pm

Quay về Tâm Linh / Tôn Giáo

Ai đang trực tuyến?

Đang xem chuyên mục này: Không có thành viên nào đang trực tuyến8 khách

cron